Chí ca thân yêu.
Em đi rồi, xin anh đừng giận em không từ giã mà âm thầm ra đi!
Ngày nào em còn sống vẫn một lòng yêu anh, và tình yêu này em sẽ đem thẳng vào nấm mồ! Nếu sau khi chết mà có linh hồn, em vẫn giữ mãi tình yêu anh!
Yêu! Mà phải hy sinh! Anh thừa hiểu nỗi cay đắng của cái ái tình rồi! Em không muốn ở lại để làm anh phải thương hại, đang lúc anh đau khổ vì tình yêu! Thật ra anh yêu em hay là không, em vẫn yêu anh. Vì đây là mối tình đầu của em. Và cũng là mối tình duy nhất của đời em, nên em phải chôn chặt mãi trong lòng! Hơn nữa nay em với anh đã được gọi là phu phụ thì dù đến chết cũng là ma của Hoàng gia.
Đúng như Đinh Hồng cô nương đã nói "Nam nữ yêu nhau, là hòa hợp mối tình chân thật phải xuất từ con tim, chứ không phải ép buộc hay van xin".
Vậy tình yêu bị lệ thuộc vào mệnh lệnh thì không thể chân thật, mà là ái tình giả tạo, rồi cái kết quả sẽ đau khổ suốt đời, nên em phải đi!
Anh Chí! Em biết anh sẽ đau thương và khổ tâm, rồi đây anh sẽ quên lãng dần dần theo thời gian.
Nhưng em xin anh đừng tự trách, vì việc này hoàn toàn do tự ý cua em. Em cầu chúc anh được an vui mãi, tuy xa cách, nhưng được luôn luôn mong người yêu được hạnh phúc.
Em hy vọng kiếp sau chúng mình đoàn tụ.
Vĩnh biệt Chí ca.
Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881527/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.