Hoàng Thượng Chí hoảng hồn, vội bước tới bồng nàng, thấy mặt nàng tái nhợt răng cắn chặt, cặp mắt nhắm nghiền!
Thượng Chí lo sợ thầm trách:
- Ôi! Thần Châu Nhất Xú lại ác tâm thế này!
Đúng là Tục Mệnh Kim Đơn giả!
Chàng đưa tay coi hết các mạch trong người nàng, miệng lẩm bẩm gọi như tiếng nấc:
- My muội! ... Muội muội! ...
Các mạch máu trong người nàng im bặt, da lạnh như tuyết.
Hai hàng lệ rơi lã chã, chàng thất vọng, đau đớn than:
- Ôi! My ... muội ... em đã chết!
Máu căm hận cuồn cuộn dâng lên như muốn trào khỏi miệng, chàng cắn răng nuốt lệ, nói:
- Hừ! Tục Mệnh Kim Đơn giả! Ta phải giết con gái của mụ già ác độc mới được!
Đinh Hồng! Ngươi phải chết! ...
Chàng lại lần tay thăm lại các mạch cho nàng lần nữa, nhưng chàng chỉ còn biết thở dài não ruột, than:
- My muội! Anh ... anh đã hại em! ...
Ngô Tiểu My như không còn hơi thở, nhưng Thượng Chí cứ ôm chặt vào lòng, đứng sững nói không ra tiếng ...
Thời gian không biết bao lâu, bỗng ngoài phòng có tiếng gõ cửa. Chàng giật mình, nhớ ra chàng đang đứng trong hang cọp, và nhớ đến huyết thù Thiên Tề Giáo Chủ.
Hoàng Thượng Chí cắn răng thầm nói:
- Bề gì, nàng cũng chết rồi! Mình cần phải báo thù trước!
Chàng đem xác Ngô Tiểu My đặt trên bộ ván, miệng lẩm bẩm:
- My muội! Muội muội tha lỗi cho anh! Cơ hội báo thù đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881524/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.