Hoàng Thượng Chí không dám tin đôi mắt của chàng, người trước mặt là mẹ của chàng, Thái Hằng Nga Vương Thúy Anh.
Chàng ghét bà cơ hồ có thể giết bà đi, vì bà còn độc ác hơn rắn ...
Thế mà không ngờ Thất Hồn Nhân người mà chàng kính trọng lại là bà mẹ độc ác của chàng!
- Mẹ! Con bất hiếu.
Chàng chỉ nói được có thế đã té khụy xuống.
- Con! Mẹ biết con bị nhiều đau khổ, nhưng ...
Hai mẹ con ôm chầm nhau khóc lớn lên!
Một tình cảnh éo le thật đáng thương tâm!
Qua một lúc lâu, Vương Thúy Anh dừng khóc, dịu dàng nói:
- Con có thể tha thứ cho mẹ không?
Thượng Chí còn nức nở nói:
- Không! Mẹ không có lỗi gì cả! Chính con mới là một đứa con bất hiếu!
Vương Thúy Anh vuốt tóc Thượng Chí nói:
- Mẹ biết con có nhiều chuyện muốn nói, nhiều nghi vấn nhiều thắc mắc chứa đựng trong lòng. Bây giờ đã đến lúc con có thể biết, nhưng cần phải gặp sư tổ con trước đã! Con đưa vật mà Côn nhi đã trao cho con giữ đó cho mẹ!
Thượng Chí vội lấy gói vải trong mình ra trao cho Thúy Anh nói:
- Côn đệ đưa con vật này đây!
Tay run rẩy, Vương Thúy Anh mở gói kiểm điểm rồi cẩn thận gói lại, buồn rầu nói:
- Côn nhi đã hoàn thành một đại sự cho sư môn!
Hoàng Thượng Chí nhìn mẹ chàng trân trối, không biết việc gì cả, nhưng lại không dám hỏi, vì chưa gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881518/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.