Thiếu niên kêu lên một tiếng đau đớn, lảo đảo đứng lại, thân hình gã lắc lư muốn ngã nhào xuống đất, gã cất giọng yếu ớt:
- Các hạ là người phương nào, vì sao lại đón đường tôi!
Thượng Chí chợt tái mặt, chàng hốt hoảng kêu lên:
- Ngươi ... ngươi ... ngươi!
Chàng nghẹn lời nói không thành tiếng, mắt trừng trừng nhìn gã thiếu niên không chớp.
Gã thiếu niên cảm thấy lạ, ngước nhìn Thượng Chí, mắt mở to lộ vẻ ngạc nhiên, một lát sau gã mới thét lớn:
- Hoàng sư huynh!
Vì quá xúc động, từ miệng gã thiếu niên ụa ra một búng máu tươi, nhuộm thẫm thêm màu áo đỏ, tiếp theo đấy thân hình gã lắc lư suýt ngã.
Thượng Chí điếng người gai ốc nổi rợn toàn thân, gã thiếu niên này chính là đứa con độc nhất của sư thúc chàng Độc Long Thủ Trương Thông, là Trương Thiếu Côn.
Thượng Chí phóng người tới. Đưa hai tay ôm gọn thân hình đầy máu của gã thiếu niên, hấp tấp hỏi:
- Côn đệ! Hoàng huynh đây! Đệ làm sao đến nông nổi này?
Trong khi ấy chợt có tiếng xé gió đưa đến ...
Thiếu Côn thở hắt một cái, rồi vùng khỏi tay Thượng Chí định chạy trốn ...
Thượng Chí nhẹ nhàng nhảy tới, ôm gọn Thiếu Côn vào lòng, phóng mình tới dưới gốc cây bên đường ...
Tiếng gió rít vừa dứt, mấy bóng người đã rơi nhẹ xuống sau lưng Thượng Chí, cất giọng hách dịch:
- Bỏ hắn xuống! Mau lên!
Thượng Chí vờ không nghe thấy, chàng điềm tĩnh bước tới dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881513/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.