Mày vô lễ! Hãy cút đi!
- Ta không ngờ ngươi lại độc ác đến thế.
Tiếng hét lớn vừa dứt chàng liền xuất chưởng công tới Vạn Độc Tổ Sư.
Thế chưởng này không những mau lẹ, mà còn kèm theo một tìm lực mạnh như thác lũ cuộn đá trôi đi.
Vạn Độc Tổ Sư chỉ lách nhẹ qua một bên là tránh khỏi những đòn lợi hại đó.
Hoàng Thượng Chí đánh không trúng tức giận vô cùng. Chàng liền xuất chưởng Tu Di Thần Công kích tới mãnh liệt.
Vạn Độc Tổ Sư lạnh lùng, hét lớn:
- Ngừng tay!
Chàng thâu hai song chưởng, quắc mắt, hỏi lớn:
- Muốn nói gì?
- Có phải mày muốn lão phu giải độc cho chúng nó không?
- Đúng! Nhưng tại sao lão thừa cơ hạ thủ? ...
- Nếu mày không tin lòng lão phu, thì hiện giờ cũng chưa muộn. Mày có thể dắt chúng cút đi!
Thượng Chí liếc mắt nhìn qua Độc Trì thấy Song Yêu đã nằm trên bờ, mình mẩy ướt đẫm nước độc, miệng thở phì phào, nhưng không có hiện tượng trúng độc. Chàng vội chắp tay chịu lỗi:
- Vãn bối quá ngu muội đã xúc phạm xin lão tiền bối tha lỗi cho.
- Lão phu không trách mày!
Vạn Độc Tổ Sư lại lấy ra một cái chai nhỏ, trúc hai viên thuốc như hạt đậu xanh, bỏ vào miệng Hắc Bạch Song Yêu, rồi nói với Thượng Chí:
- Chừng nửa giờ nữa, chúng sẽ thoát khỏi cái độc năm chục năm.
Thượng Chí nhìn Vạn Độc Tổ Sư với đôi mắt đầy hối hận, và biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881502/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.