Bạch Yêu cung kính gật đầu, rồi nhắm về hướng sau gò đắt, cất bước.
Hắc Yêu dừng lại, đợi Thượng Chí đi rồi mới theo sau, với dáng điệu vui mừng khôn tả.
Chẳng mấy chốc ba người đã đứng trước một hang đá sâu hỏm, trước cửa hang hai cây cổ thụ to tướng, tàng cây che mát cả một vùng rộng. Trên cửa hang rêu phong phủ đầy, những dây bìm quấn tít vào nhau rủ xuống như bức rèm, điểm thêm mấy bông hoa dại trông đẹp mắt vô cùng.
Đường vào hang không rộng lắm, chen lẫn vào đám cỏ ống cao quá gối. Quang cảnh tuy chẳng là danh lam thắng tích, nhưng cũng chưa đến nỗi khô cằn trơ trọi và nếu dùng vào chỗ tập luyện võ công thì khó tìm được nơi nào hơn.
Thượng Chí khoan khoái vô cùng, cứ mỉm cười hoài.
Bạch Yêu vừa nghiêng mình mời chàng vào, thì Thượng Chí trầm giọng hỏi:
- Quỉ Bảo Chủ Nhân cũng ở trong động đá này à?
Bạch Yêu liền trỏ về phía lưng chừng ngọn núi trước mặt, nói:
- Ông già ấy ở giữa ngọn núi cao đấy, đã hơn năm mươi năm chưa từng hiện thân ra bao giờ.
Thượng Chí hướng theo tay Bạch Yêu, chàng thấy một ngọn núi ngất trời xanh, hình dạng kỳ dị như chiếc cổ bồng. Tuy chưa nhìn kỹ lắm, nhưng chàng đoán có lẽ hiểm trở lắm.
Thượng Chí quay lại, bước theo Bạch Yêu vào hang đá.
Trong hang, vách đá dựng ngược, ẩn khúc quanh co. Ánh sáng trong hang không tối lắm, rộng rãi, thoát khí. Hang đá này còn chia làm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881487/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.