Hoàng Thượng Chí nghe nói như vậy, tức giận, lớn thét:
- Dư Hóa! Có ngày Lãnh Diện Nhân này sẽ khiến cho ngươi chết không có chỗ vùi thây!
Tiếng của Dư Hóa lại vang lên trong làn sương độc:
- Ha! Ha! Nhưng sự thật trước mắt đây là ngươi không thể nào sống được nữa, thì chớ có mơ mộng hão huyền! Ha! Ha! ...
Hoàng Thượng Chí nghe hắn cười nói ngạo mạn như vậy thì càng tức giận không để đâu cho hết. Chàng nghĩ phải chi trước đây chàng hạ sát hắn ngay thì có đâu giờ này hắn được ngang tàng như vậy. Chàng vận công lực thét lớn:
- Lão ác ma kia! Ngươi có dám chường mặt ra đây không? Đừng có làm thói chuột nhắt hèn hạ trốn chui trốn nhủi trong hang mà khua môi múa mỏ!
Qua một lúc Hoàng Thượng Chí vẫn không nghe Dư Hóa trả lời, chàng khinh bỉ hỏi:
- Dư Hóa! Có phải ngươi đã sợ chẳng dám đường hoàng đối địch với ta chăng?
Nếu thế thì ngươi chống mắt lên mà xem ta ra khỏi đây!
Hoàng Thượng Chí nói như thế là muốn làm cho Dư Hóa sợ chàng thoát ra khỏi sương độc của hắn để cho hắn xuất đầu lộ diện rồi chàng sẽ lợi dụng cơ hội ấy hạ hắn ngay mới mong thoát được nơi đây. Chứ thật ra chàng chẳng biết cách nào phá giải làn sương độc này cả.
Nhưng hình như Dư Hóa đã hiểu được dụng tâm của chàng. Hắng vẫn ẩn mặt nói vọng ra:
- Lãnh Diện Nhân! Ngươi đừng mong ra khỏi nơi đây! Giờ chết của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bao/1881463/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.