Bắt đầu từ hai năm trước, Hàn Ngạo thường xuyên đi ra ngoài một mình vào buổi tối, cho dù không đi được thì ngày nào hắn cũng bận rộn trước máy tính một lúc lâu, dĩ nhiên Hàn Ngạo không phải đang chơi game, từ lúc trước cha đã muốn Hàn Ngạo tiếp xúc một ít với việc công ty, đôi khi Hàn Dật tò mò sẽ hỏi rốt cuộc Hàn Ngạo đang làm gì nhưng Hàn Ngạo đều lấy lý do cậu không hiểu để đối phó, đến lúc sau cậu cũng lười quan tâm, dù sao cả hai cũng đã lớn, suy cho cùng cũng phải có một ít không gian cho bản thân, vậy nên sau này chỉ cần Hàn Ngạo ngồi trước máy tính, Hàn Dật sẽ tự động chạy đi làm việc của mình, so sánh giữa cả hai thì Hàn Ngạo lại dính người hơn, hay đưa ra yêu cầu bá đạo là phải biết hết mọi chuyện của Hàn Dật, còn bí mật của mình thì hắn chưa từng hé miệng.
Hàn Ngạo đeo tai nghe, ngồi trước máy tính mở cuộc gọi thoại, ngay sau đó trong tai nghe truyền đến tiếng của thanh niên, “Thiếu gia Hàn.”
“Ừ, phía Đông Thành thế nào rồi?” Hàn Ngạo đi thẳng vào vấn đề như mọi lần.
“Bên Đông Thành vẫn tốt, nhưng bên bến tàu…” Cậu thanh niên dừng lời nhằm ám chỉ.
Hàn Dật hừ lạnh, tự hiểu trong lòng, “Để mắt bọn chúng, nói tôi biết thời gian bọn chúng giao dịch lần kế tiếp ở bến tàu.”
Đối phương nghe xong cười cợt nhả đắc chí, “Haha cái này thì tôi tra được, có phải cậu nên khen thưởng tôi không, cho tôi một chuyến hành trình đầy mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bam/158767/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.