Cơn gió cuối thu mang theo chút không khí của mùa đông cuốn những chiếc lá đỏ rực bên đường. Con đường này là một trong những quan cảnh của Đại học F —— những chiếc lá đọng sương giá trên con đường tĩnh mịch, hàng năm vào thời tiết này thì những mảng rừng phong rộng lớn hai bên đường đua nhau khoe sắc đỏ, vàng, xanh trùng điệp đan xen như một bức tranh sơn dầu.
Vào giữa trưa, đa số sinh viên tụ tập ở nhà ăn, thỉnh thoảng có hai người đi qua gần rừng phong, từ nơi sâu thẳm trong rừng truyền đến tiếng một nam một nữ cãi vã.
“Lâm Giai Kỳ rốt cuộc là em muốn như thế nào? Ba hồi muốn quen nhau ba hồi lại không thể bên nhau được, ý em là sao?” Đôi mày thanh tú của Hàn Dật hơi nhíu lại, cậu mơ hồ tỏ vẻ bất mãn. Mấy câu của cô gái đối diện nói làm người ta không hiểu đầu cua tai nheo, cậu có cảm giác như bị đùa giỡn, dù có tốt tính thì cũng không nén được nổi giận chứ?
“Hàn Dật… Xin… xin Lỗi… Em biết là em sai rồi, không dám… không dám quấn quýt anh nữa…” Giọng cô gái run rẩy, cúi thấp đầu bất thường, cô liên tục lẩm bẩm, trên mặt không còn nụ cười rạng rỡ của ngày xưa.
“Cái gì vậy.” Hàn Dật nhức đầu vỗ trán, khóe miệng thoáng co rút. Tất cả những chuyện này đúng là chẳng hiểu ra sao!
Hàn Dật và Lâm Giai Kỳ đều là sinh viên năm hai của khoa Mỹ thuật trường Đại học F danh tiếng trong nước, Lâm Giai Kỳ còn được ca ngợi là bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-bam/158754/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.