Hồi ức về tay trái
Hàn Liệt không biết sao lại nổi lên khẩu vị ăn xuống, ăn một lần hết đường hồ lô xong, hắn liền kéo tay Ngả Diệp chạy đến tiểu quán phía trước mặt.
“Cha…” Ngả Diệp lăng lăng nhìn Hàn Liệt, hắn thật là Hàn Liệt chứ? Sao lại đột nhiên trở nên hoạt bát như vậy, một chút âm khí cũng không thấy bóng dáng, so với loài người cũng chẳng mấy khác biệt.
Hàn Liệt chọn một vị trí, kéo Ngả Diệp ngồi xuống, tiếp theo liền bắt đầu nhìn thái đơn (thực đơn),ánh mắt còn xem rất chăm chú, lợi hại đến mức giống như sắp đem thái đơn đâm thủng… (tự hỏi ngày xưa cũng có menu sao…)
Cũng không cần làm quá đến vậy đi… haehyuk8693
Mặc dù trong tâm tư Ngả Diệp vốn nghĩ như vậy, bất quá y vẫn rất có kiên nhẫn chờ đến khi Hàn Liệt quyết định muốn ăn cái gì. Mà cũng thật tội cho *** tiểu nhị tốn công tốn sức đến chào hỏi, đôi chân cũng sắp ê ẩm tê dại tới nơi.
Đợi hồi lâu, Hàn Liệt cuối cùng mở miệng, bất quá người này vừa mở miệng đã làm cho Ngả Diệp thiếu chút nữa té ngã khỏi ghế.
“Tất cả các món trên thái đơn đều đem đến hết!” Không hề suy nghĩ, nếu không có cách nào quyết định thì mỗi món đều đem đến một phần đi, dè đặt cái này ăn không được, cái kia nếm không ngon, thống khổ cực kỳ à!
“Cha… Ta không có nhiều tiền như vậy à, hơn nữa… Ăn không hết…” Y có tiền, nhưng y cũng không muốn dùng tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ba-ba/2278837/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.