Đúng như dự đoán của lão Xèng, cái chết của Ba Phổ và Ma Đốc đã gây ra sự xáo trộn không nhỏ.
Đứng tại khu vực giam cầm đám thầy Lương lúc trước, nhìn cửa cũi mở toang, bên trong không còn ai cả, xác người nằm rải rác khắp nơi nhưng cũng không có cái xác nào của những kẻ mới bị bắt cách đấy không lâu.
Lung Ta siết chặt đôi bàn tay lại, hắn gầm gừ những tiếng đầy giận dữ. Ngay bên cạnh, Lạt Đa quỳ hai chân xuống đất, hắn run run cầm cái đầu của Ma Đốc, nhìn thẳng vào hai tròng mắt vẫn đang mở trừng trừng, Lạt Đa rùng mình, đưa tay lên vuốt mắt cho Ma Đốc, Lạt Đa lẩm bẩm đọc những câu gì đó như một lời cầu siêu cho kẻ đồng môn.
Lung Ta tiến lại, khẽ lật xác Ba Phổ, nằm trên vũng máu Ba Phổ cũng đã chết từ bao giờ. Bốn tên hộ vệ của mo Chốc đều đi theo lão từ khi chỉ là những đứa trẻ nhỏ xíu. Sau khi rời khỏi Tây Tạng, bị truy đuổi ở Trung Quốc, chúng cùng mo Chốc đến đây và rồi kể từ lúc đó, chưa 1 lần chúng tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Thế cho nên, những vũ khí gϊếŧ chết Ma Đốc và Ba Phổ đối với Lạt Đa và Lung Ta mà nói, đều là những thứ chúng không thể hiểu được. Chúng chẳng biết súng đạn là gì, nhìn người của mình bị gϊếŧ chết, Lung Ta còn không hiểu, thứ gì đã gây ra vết thương nhưng lại không để lại dấu tích.
Lạt Đa nói :
-- Chúng ta đã quá coi thường lũ người này. Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527388/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.