" Ục...Ục..Ục "
Đang lúc căng thẳng bỗng bụng Bảo sôi lên vì đói, Bảo đỏ cả mặt ôm bụng nhìn mọi người cười trừ. Lão Xèng lắc đầu thở hắt ra, lão nói :
-- Đói rồi phải không..? Nhìn mặt cậu kìa, thức ăn đem theo chỉ đủ dùng cho 3 ngày, chắc suốt từ tối qua chưa được ăn gì. Để tôi đi nấu chút đồ cho cậu ăn. Giờ thì rửa mặt mũi và thay bộ quần áo hôi rình này ra được rồi đấy.
Thầy Lương nói với lão Xèng :
-- Hôm qua chúng tôi có mua lương thực, để tôi bảo cậu Thước lấy cho lão.
Vẫn còn nhiều thắc mắc nhưng tạm thời như vậy đã, Bảo đứng dậy đi ra sau nhà rửa mặt mũi, thay quần áo. Trong lúc đó Thước giúp lão Xèng nhặt rau, nấu cơm. Ngôi nhà của lão Xèng trở nên rộn rã hơn hẳn. Cuộc nói chuyện khi nãy phần nào đã giúp mọi người trở nên gần gũi, xóa bỏ nghi ngờ. Lão Xèng cũng thú nhận, mục đích lão đưa thầy Lương cùng Thước về nhà chính là để gặp Bảo. Nhưng do cũng không biết Bảo khi nào về, hoặc tệ hơn là Bảo không thể quay về nên lão Xèng cứ thấp thỏm không yên, không biết phải nói thế nào với thầy Lương. Lão Xèng không ngờ, những gì mà lão Xèng giấu đều bị thầy Lương đoán trúng cả.
Quay lại vấn đề trước đó, Thước vẫn còn thắc mắc là tại sao thầy Lương lại biết lão Xèng không sống một mình, khi hỏi thì Thước được thầy Lương trả lời như sau :
-- Cũng không có gì lạ nếu như cậu chú ý quan sát một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527346/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.