Tuy nhiên, cho tới nửa đêm, lão Xèng đi vào trong nhà, thầy Lương chỉ nghe được tiếng thở dài não nề của lão trước khi lão nằm xuống cái phản rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, khi mà trời chỉ vừa mới hửng sáng, tiếng bước chân cũng như tiếng động khi lão Xèng mở cửa cũng đã đánh thức thầy Lương với Thước dậy. Thấy hai vị khách thức giấc, lão Xèng vội nói :
-- Ấy chết, hãy còn sớm, hai người cứ ngủ tiếp đi. Chắc tại tiếng kẹt cửa khiến hai người tỉnh giấc hả...?
Thầy Lương đáp :
-- Không sao, tôi cũng ngủ đủ rồi, dậy sớm hít thở không khí trong lành cũng là một điều tốt. Chắc có lẽ tôi và cậu thanh niên này sẽ ở đây 1-2 hôm nữa, vậy nên lão có việc gì cứ giao cho chúng tôi, có như vậy mới đỡ áy náy.
Lão Xèng cười :
-- Tưởng ở lại vài tháng hay cả năm, chứ 1-2 ngày thì có gì đâu. Cũng chẳng có việc gì, đừng có ngại.
Mở cửa bước ra bên ngoài, trời vẫn còn mờ hơi sương, nhưng phải nói không gian vô cùng thoáng đãng, đất trời, cỏ cây, cả những cơn gió đem theo mùi hương của núi rừng thổi thoáng qua cũng đủ làm cho tinh thần con người ta phấn chấn. Thước đi ra sau tính rửa mặt mũi thì thấy chum nước cũng đã gần hết. Tiện thấy đôi thùng gỗ xếp ở ngay đó, Thước xách thùng ra đằng trước rồi hỏi lão Xèng :
-- Nhà hết nước rồi, giờ lấy nước ở đâu lão chỉ để tôi đi lấy đem về.
Lão Xèng đáp :
-- y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527344/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.