Thầy Lương hỏi Thước :
-- Nghe cậu tả thì có vẻ như nơi các cậu đến có sự khác biệt phải không..?
Thước gật đầu :
-- Đúng rồi, phải nói là hoàn toàn khác biệt mới đúng. Cứ như thể chúng tôi đi lạc vào một thế giới khác. Không biết phải diễn tả ra làm sao, nhưng thực sự ở đó có điều gì lạ lắm. Dù sao chúng tôi cũng đã tìm kiếm suốt gần 1 năm trời, trước đó cũng phải vất vả khi băng rừng, vượt suối, hay như việc đi lên thượng nguồn, cảnh vật dù có mang vẻ sơ khai nhưng suy cho cùng vẫn là nền đất đá ấy, những loài cây ấy. Còn đây, khi đứng giữa khu rừng toàn cây cổ thụ, chúng tôi còn không thể nhận ra đây có phải là địa phận Xím Bạc nữa hay không..? Cũng chẳng biết chúng tôi đã lạc vào đó bằng cách nào. Con suối ấy không giống với bất cứ con suối nào chúng tôi từng gặp. Và rồi, sau này tôi mới biết, chúng tôi đã đặt chân vào vùng đất của " Làng Sương Mù ".
Ông Mừng thổn thức :
-- Vậy có nghĩa là......Ngôi....ngôi làng đó là có thật...?
Thước trả lời :
-- Nó có thật, và nó đúng như lời người ta đồn đại, một nơi kỳ lạ, bí ẩn.........Nhưng nơi đó không phải cõi thần tiên mà là địa ngục, một nơi dành cho quỷ dữ sinh sống. Còn vì sao tôi lại nói như vậy...? Để tôi kể tiếp cho mọi người nghe. Hân hoan, suиɠ sướиɠ khi tìm được vàng dưới suối chưa được bao lâu thì một lần nữa, những tiếng hú hét đầy man rợ ấy lại tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527311/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.