[..........]
Có chút bàng hoàng, Thước xộc vào trong lều, miệng gọi lớn :
-- Khuông, dậy đi....Mọi người, dậy hết cả đi....Ra ngoài xem này, sương mù chẳng hiểu sao phủ trắng xóa, không nhìn thấy gì cả.
Khẽ mở mắt, nhìn ra hướng cửa lều, Khuông làu bàu :
-- Vẫn còn sớm mà, trời còn âm u thế kia....Chậc, hơn nữa nơi này ngày nào chẳng có sương mù.
Thước nói :
-- Không sớm đâu, đã gần 7h sáng rồi đấy. Biết là có sương, nhưng chưa bao giờ sương dày đặc thế này cả.
Nghe đến câu " gần 7h sáng ", Khuông bật dậy, mấy người khác cũng tỉnh ngủ. Theo lời Thước, Khuông đi ra ngoài lều, quả thực mọi thứ xung quanh chỉ còn 1 màu trắng đục, chỉ cách người với người chưa đầy 1m nhưng hình ảnh cũng không mấy rõ ràng. Hiện tượng kỳ lạ này quả thực Khuông chưa bao giờ thấy, mà ở đây tất cả cũng đều là lần đầu gặp.
Khuông khẽ nhăn mặt :
-- Chuyện quái quỷ gì thế này, mù đến cả cây cối cũng không thấy rõ. Mọi người, tạm thời đừng đi đâu cả, trước mắt chúng ta nên ở trong lều, đợi khi mặt trời lên cao, sương mù sẽ tan dần thôi. Không việc gì phải lo, khu rừng này nổi tiếng bởi việc sương mù bao phủ quanh năm mà.
Mặc dù Khuông nói vậy, nhưng Thước vẫn cảm thấy thực sự bất an. Đành rằng sương mù quanh năm bao phủ, tuy nhiên gần một năm qua, chưa khi nào xảy ra hiện tượng kỳ quái như vậy. Tất cả đi vào trong lều, Khuông nói thêm :
-- Chắc do chúng ta đã di chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527309/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.