1.
Ta bị bọn người Thương Lâm mang đến một biệt phủ ở ngọai ô kinh thành.
Ta hỏi y muốn gì, Thương Lâm chỉ đáp:
"Tam vương gia, để lật đổ hoàng đế, bọn ta cần người trở thành người kế vị."
Ta nói không muốn, cố gắng vùng vẫy khỏi tay y.
Đổi lại, chỉ là một nụ hôn sâu từ Thương Lâm.
"Tam vương gia, người hãy hiểu cho ta, tất cả những gì ta làm, đều là vì đất nước này."
2.
Ba ngày kế tiếp.
Ta dành toàn bộ ba ngày kế tiếp để giải thích cho Thương Lâm hiểu, dù là vì lật đổ hoàng huynh ta, vì đất nước này...
Hay là vì bất cứ thứ gì đi chăng nữa.
Y cũng không cần hôn ta như vậy.
Nhưng mà hình như y cố tình không hiểu.
Không chỉ liên tục nhiều lần hôn ta, còn nhân lúc ta bị trói mà ôm ta, đút cho ta ăn, đem nước cho ta uống, dẫn ta đi nhà xí.
Thậm chí đến tối còn ôm ta ngủ.
Thôi rồi.
Kì này nếu để Chu Thổ biết được, ngay cả ta cũng không cứu nổi y.
Ai bảo y sống thiếu lễ giáo như vậy.
3.
Một đêm nọ.
Ta vô tình nghe được Thương Lâm cùng những người khác bàn bạc, nói rằng trong đêm nay sẽ cho người bao vây hoàng cung.
Sau khi loại bỏ được hoàng đế và Uyên vương sẽ mang ta lên thế chỗ.
Nói như vậy, trong đêm nay, lính canh trong biệt phủ sẽ thưa bớt.
Ta phải tận dụng thời cơ này để trốn thoát mới được.
4.
Đêm đến.
Ta khó khăn lắm mới đánh đổ được ấm trà, làm ướt dây thừng trên tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689662/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.