1.
Quá Khứ
Hôm nay tên nô lệ ngu ngốc nhà ta lại không hoàn thành trách nhiệm.
Hắn mua nhầm patê gà cho ta ăn!!
Tên nô lệ ngu ngốc đó, từ khi hắn hầu hạ ta, ta chỉ ăn patê làm từ các loại cá.
Chỉ có bọn thất bại mới ăn gà!
Để đền bù cho ta, hắn mua một thứ rất thơm làm quà đền tội.
Ta tha tội cho hắn.
Nhìn thứ cỏ trong chén, ta chậm rãi nhấm nháp.
Sau đó thì im lặng, nhắm mắt tận hưởng.
Bất thình lình, một nhúm lông trắng lon ton chạy đến.
Nhóc Bạch vốn đang ăn đống patê gà ta vứt đi. Thấy ta ngồi ăn cái thứ trước mắt, nó chạy lại giương hai con mắt long lanh của nó ra, hỏi ta:
"Chú Mun ơi...chú đang ăn gì thế?"
Ta nhìn xuống con mèo ngu ngốc đó. Đúng là đứa trẻ chưa trải sự đời.
Ta mỉm cười nhìn nó:
"Lại đây, cháu yêu của ta..."
Giữa lúc cảm xúc thăng hoa, ta không ngại phóng khoáng rộng lượng với chú mèo con này một chút, dạy cho bé nó thế nào là mật ngọt của thiên đường.
"Để ta giới thiệu với cháu thứ này gọi là..."
Catnip.
2.
Hiện tại
Hôm nay, tên nô lệ lại mua catnip về nhà.
Hắn đổ một nhúm nhỏ ra chén cho ta.
...Ta khoan thai ngồi trên đất nhấm nháp của quý của đất trời.....
Sau đó thì nhắm mắt, âm thầm tận hưởng sự kì diệu mà nó mang lại.
Khung cảnh im lặng.
Bình yên.
Thanh bình.
Bất thình lình.
"Aaaaaaaa!!!"
Tiếng kêu đầy đau đớn khi bị cào xé của tên nô lệ vang lên.
Kèm theo đó là...
"MEWOOOOO!"
Một âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689647/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.