**1**.
Khẩu súng rơi trên mặt đất.
Tên cầm đầu hét lên một tiếng đau đớn. Máu tươi liên tục tràn ra, gã ôm bắp tay, khuỵu xuống đất.
Aquarias lặng nhìn tên cầm đầu đang quằn quại kêu la.
Rồi thất thần quay mặt về phía tiếng súng phát ra.
**2**.
Một cái bóng đen nằm cuộn mình trong lồng sắt.
Lấy tay che đi những âm thanh dữ dội ở phía trên.
Không cần.
Không muốn trở lại nữa.
Lúc đó...
Tất cả mọi người đều biến mất.
Cả cha lẫn mẹ...
Không còn quan trọng nữa.
Không còn ai quan trọng nữa.
Cô độc.
Cô độc.
Cô độc.
Đã từng muốn trốn tránh.
Đã từng muốn không quay lại.
Tiếng gió cuồng nộ ngoài biển khơi.
Và tiếng mưa ầm ĩ.
Đẩy nghiêng cả con tàu lật úp.
Khoảnh khắc toàn thân chìm xuống dòng nước lạnh lẽo.
Cậu đã nghĩ.
Thật là tốt.
Có thể gặp lại cha mẹ, sẽ không phải chịu cô độc nữa.
Nhưng cuối cùng lại vì một nguyên do nào đấy mà không thể gặp lại bọn họ.
Nhưng sau đó cậu lại không cảm thấy cô độc.
Không còn cô độc nữa.
Tại sao vậy nhỉ?
Dường như đã quên một cái gì đó quan trọng lắm.
Hình như có một cái tên mà cậu lỡ quên mất.
Là...
Là....
À...đúng rồi...là...
"*AQUARIASSSSSSS*!!!"
**3**.
Một tiếng kêu thất thanh inh ỏi tự nhiên văng vẳng bên tai.
"*ANH CÓ NGHE TÔI KHÔNGGGG!! TRẢ LỜI ĐI AQUARIASSSS*!!!"
Lucas chậm rãi chớp chớp mi.
"*CHẮC CHẮN PHẢI NGHE ĐƯỢC MÀ! TẠI SAO LẠI KHÔNG TRẢ LỜI*?"
"*CÓ KHI NÀO GẶP CHUYỆN RỒI KHÔNG*?"
"Ai vậy?" Lucas thầm thì trong miệng.
Ai mà cứ hét vào lỗ tai cậu hoài vậy.
Đau đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689623/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.