**1**.
Cái cảm giác bị người ta tính kế.
Ta đã quen rồi.
Vậy mà lần nào lần đó.
Cũng đau đến vậy...
**2**.
Ta lập tức hoảng loạn rống giọng kêu gào cầu cứu.
Bớ làng nước, Đông Phương Kì hắn hạ độc ta!!!
Lập tức có người cho mời đại phu đến.
Ta một bên ngồi trên ghế cho đại phu bắt mạch kiểm tra, một bên ra sức mắng chửi Đông Phương Kì thậm tệ.
Cùng lúc này thì phụ thân, mẫu thân cùng vô số hạ nhân nghe tin tìm đến.
Ta lập tức kể tội hắn. Nói hắn gian trá xảo quyệt, mấy ngày gần đây cứ thấy hắn cặm cụi ở dưới bếp lâu hơn mọi ngày, ta đã sinh nghi! Chắc chắn là hắn ở dưới đó để quan sát tình hình tìm kiếm cơ hội thuận tiện ra tay.
Hay ho thế nào, hôm nay mẫu thân ta nấu món canh gà hầm ta thích nhất, ăn nhiều hơn mọi khi! Hắn nhất định đã bỏ độc vào trong đó.
Ta nói với phụ thân mẫu thân lập tức lôi hắn xuống, tra khảo bức cung, hỏi ra xem cuối cùng hắn đã hạ loại tà độc chết tiệt nào trên người ta.
Ta nói với Đông Phương Kì, Đường gia ta có đủ 72 loại hình cụ. Hắn tốt nhất là biết người biết ta, khai ra loại chất độc trong người ta, giao ra cả thuốc giải!
Bằng không ta sẽ cho hắn sống không bằng chết!!
Ngay lúc thuộc hạ thân cận của ta nghe lệnh, định lôi hắn xuống, thì đại phu lên tiếng.
"Đường công tử, ngươi không có bị trúng độc."
**3**.
Ta ngớ người, không hiểu lời đại phu nói.
Ta không có bị trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689587/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.