**Lời tác giả**: 
**CẢNH BẢO NGHIÊM TÚC**: 
Phần trước tui cố tình viết một quả âm u đen tối về một bệnh kiều công tước đoạt tất cả của người mình yêu để có được hắn. 
Thế nhưng tui sợ nó đen tối quá, tui sợ độc giả của tui bị trầm cảm, nên mới rắc vài khúc vui vẻ cho nó sáng lên miếng. 
Cuối cùng ai cũng comment bảo nó tấu hài... 
Tui bực. 
Bực lắm luôn! 
Bởi vậy tui dẹp hết tất cả, mang một tâm trạng cáu gắt hạ bút viết chương này! 
Đây sẽ là một quả tối tăm u ám cực kỳ đáng sợ!!! Tôi sẽ không trân trọng tâm hồn của các bạn nữa, tôi sẽ xem tâm hồn của các bạn là con cá đặt trên thớt, tôi chặt chém 12 chiêu thức cho hả giận mới thôi!!! 
Lần trước trong phần cảnh cáo, tui đã ghi là "hài **gần như** không có" 
Bây giờ tui sẽ ghi là hài **hoàn toàn** không có, mọi người cứ đợi đó! 
Tui đến đây!! 
_________________________ 
Truyện này ẩn ý hơi nhiều, đọc chịu khó ngẫm nghĩ xíu nhé mọi người. Giải thích bên dưới ? 
_________________________ 
**1**. 
Tôi là con trai trưởng của hoàng đế. Vừa ra đời đã được phong làm thái tử. Từ nhỏ được giáo dưỡng nghiêm khắc, tư chất tôi lại tốt, học đâu nhớ đấy, lại sớm hiểu chuyện nên không cậy tài mà kiêu căng. Thái phó rất tán thưởng nói rằng tôi sau này nhất định sẽ là một minh quân tài giỏi. 
Điểm không tốt nhất của tôi, nực cười thay lại là khuôn mặt xinh đẹp. Lúc nhỏ còn bị các phi tần trong cung chọc là bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689558/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.