**1**. 
Đông Phương Kì chỉ thẳng mặt ta mắng lớn: "Trời đánh ngươi đi Đường Khánh! Ta đã nói đến như vậy rồi ngươi vẫn cứ nghi ngờ ta!" 
Được lắm, cuối cùng cũng lòi mặt chuột. 
Ta hất mặt khinh thường: "Nếu ngươi bớt văn vẻ đi một chút, không chừng ta đã mắc mưu ngươi rồi!" 
Đông Phương Kì tự nhiên "à" lớn một tiếng: "Nói như vậy là ngươi vẫn cho rằng ta bỏ thuốc ngươi phải không? Được lắm!!" 
Hắn cầm ly rượu của ta lên, kề bên miệng: "Ta uống thử cho ngươi xem!!" 
Ta nắm lấy tay hắn, quát lớn: "Đợi đã!!!" 
**2**. 
Ta nghi ngờ giả thuyết hắn bỏ độc vào rượu là sai, mọi chuyện không thể nào đơn giản như vậy được! 
Đông Phương Kì không thể nào dùng chiêu thức rẻ mạt này để hạ dược ta! 
Nghĩ kĩ mà xem, trước lúc bái đường, hắn đã bắt ta phải *nắm tay* dẫn hắn đi vào. 
Đây chắc chắn không phải tình tiết thừa! 
Thế nhưng ta đã cho người kiểm tra kĩ lưỡng, nhưng không tìm ra độc vật gì. 
Ngoài trừ khi... 
Ngoài trừ khi... 
Ta bắt đầu nghĩ tới giả thuyết thứ hai! 
Độc vật chính là cái làn da trắng trẻo đó!! 
Người của ma giáo có thủ thuật giấu độc bên dưới lớp da, chỉ cần tiếp xúc da thịt, độc liền chậm rãi thấm vào da của đối phương mà đi vào cơ thể! Tuy rằng hơi tốn thời gian, nhưng cực kì công hiệu! Cũng vô cùng tà đạo! 
Ta hiển nhiên đã từng nghĩ tới trường hợp này nhưng lại bỏ qua. Bởi nếu Đông Phương Kì dùng cách đó, bản thân hắn cũng sẽ trúng thuốc. 
Ngoại trừ khi... 
Ngoài trừ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1689543/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.