Chương trước
Chương sau
Tứ đại cường giả Nguyệt giai đồng loạt bỏ chạy, Zenit Vũ Thánh Krasic đột nhiên bộc phát thực lực quá mạnh mẽ, bọn họ chẳng có lòng tin tiếp tục giằng co, nếu chậm trễ chút nữa, chỉ e không giết được Krasic mà sợ rằng ngay cả tính mạng bọn họ cũng phải để lại Zenit.

Krasic sao có thể cho bọn họ cơ hội chạy trốn.

Tay bắt kiếm quyết, từng đường kiếm quang xuyên qua không trung, nhanh như sao xẹt, truy sát tới.

- Ách... Phốc!

- A...

Amauri và Costacurta đồng thời trúng phải kiếm quang, lập tức phun máu, thân hình vốn đang chật vật chạy trốn giống như chim bị trúng tên, lảo đảo rơi từ trên không trung xuống đất làm bụi bay mù mịt.

Cùng lúc đó, hai tảng đá nặng tới ngàn cân bị Krasic sử dụng thân kiếm vỗ một cái. Tiếng ầm ầm vang lên, hai tảng đá bay lên như tên bắn, nhắm thẳng tới phương hướng Iaquinta và Huntelaar đang trốn.

- Đáng chết!

- Tách ra!

Hai đại cường giả Nguyệt giai trông thấy tảng đá khổng lồ bắn tới, trên mặt lộ thần sắc hoảng loạn, biết Krasic muốn đuổi tận giết tuyệt, hoảng loạn xoay người chống đỡ, một chưởng màu đỏ tươi và một kiếm màu bạc va chạm với hai tảng đá khổng lồ.

Rầm rầm!

Trong tiếng nổ, hai tảng đá vỡ nát, đá vụn và bụi bay đầy trời rất giống pháo hoa.

Đúng lúc này, hai đường kiếm màu xanh lấy tốc độ nhanh hơn cả tia chớp, trong nháy mắt xuyên thấu lớp bụi, chém ngang thân thể Iaquinta và Huntelaar, hai vết thương xuất hiện, máu nhuộm trời cao.

- A...

- Phốc!!

Tiếng kêu đau đớn đồng thời vang lên, hai người như diều đứt dây, rơi thẳng xuống đất.

- A ha ha ha ha ha ha...

Tay Krasic cầm Thiên Kiếm, miệng cười ngạo nghễ.

Giờ khắc này, Zenit Vũ Thánh quả thực giống như thần ma, khí chất điềm đạm lúc trước hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự kiêu ngạo càng lúc càng tăng, mái tóc dài tung bay trong gió, phủ lên cả khuôn mặt, dưới những sợi tóc là đôi đồng tử chất chứa sự lạnh lẽo đủ để đông cứng hết tất cả.

- Chết!

Vũ Thánh nhướng mày, Thiên Kiếm lại vung lên.

Tiếng quát như lời kêu gọi của tử thần khiến tứ đại cường giả Nguyệt giai thầm khiếp sợ, cơ thể cả bốn cứng đờ.

Bọn họ đã bị trọng thương, thực lực giảm rất nhiều, đau đớn khiến thần kinh của bọn họ không còn phản ứng nhanh nhạy nữa. Chẳng đợi bọn họ phản ứng kịp, trong nháy mắt, Krasic đã đi tới trước mặt Iaquinta, Thiên Kiếm trong tay ông ta quét ngang.

Hưu!

Một cái đầu phóng lên cao. Trong ánh mắt của đầu lâu đến chết vẫn còn giữ lại vẻ kinh ngạc.

Trước khi đi tới Zenit đế đô, Iaquinta tuyệt đối không ngờ kết quả lại thế này. Đây vốn là kế hoạch nghiêm mật, tuyệt đối có thể chấn động toàn bộ đại lục, diễn viên chính trong trận Vũ Thánh chiến sẽ là hắn, thế nhưng vì sao, thời điểm tất cả mọi thứ ngỡ như đã an bài, hắn từ diễn viên chính lại biến thành... Người chết!

Phù phù!

Thi thể mất đầu của Iaquinta ngã trên mặt đất, cánh tay còn sót lại giãy dụa một thoáng rồi cứng đờ.

Một vị cường giả Nguyệt giai đã vẫn lạc!

Một cường giả Nguyệt giai cao cao tại thượng, đại đa số người có mặt ở hiện trường chỉ có thể ngưỡng vọng, hộ quốc Vũ Thánh của đế quốc cấp một, một vị cường giả võ đạo rất khó dính dáng đến tử vong, đã vẫn lạc.

Trên đỉnh Vũ Thánh sơn, trong khoảng thời gian ngắn lâm vào trạng thái yên tĩnh đáng sợ.

Dù người Zenit hận Iaquinta, trong khoảnh khắc này vẫn phải dùng biểu cảm khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt, Spartak Vũ Thánh khiến cho vô số Vũ Sĩ Zenit chỉ nghe tên thôi đã không dám thở mạnh thật sự chết rồi?

- A, a, trốn, chạy mau!

Tiếng gào thét của Amauri phá vỡ thời khắc yên tĩnh ngắn ngủi.

Hắn từng giao đấu với Krasic ở Ma La sơn mạch và thảm bại, tín niệm võ đạo bất bại của Amauri khi đó đã bị rạn nứt, vốn cho là kế hoạch vây giết chắc chắn thành công, giết chết Krasic thì sẽ xóa được vết nứt trên võ tâm. Ai có thể ngờ được Krasic cường thế bộc phát, vết nứt càng lúc càng lớn đến khi võ tâm hoàn toàn vỡ nát. Tận mắt nhìn sư huynh Iaquinta chết ở trước mặt, Amauri vốn đã sợ Krasic, bây giờ lại càng không có lòng tin đối mặt với vị sát thần Zenit Vũ Thánh này.

Amauri tan vỡ khiến Huntelaar và Costacurta cũng không còn muốn chiến.

- Ô ô ô ô ô...

Tiếng huýt sáo của Huntelaar vang vọng trong không gian.

Gần như trong nháy mắt, tiếng vỗ cánh từ xa xa ùa đến, dưới ánh trăng chiếu rọi, năm sáu bóng đen có đường kính chừng vài thước bay thẳng hướng tới Vũ Thánh sơn, mang theo áp lực thật lớn từ trên trời giáng xuống, những bóng đen này ngày càng gần, loại này áp lực kia cũng càng rõ ràng hơn. - Sư thứu... Là bá chủ không kỵ binh của đế quốc Ajax, sư thứu kỵ sĩ!

Có người kinh hô lên.

Tôn Phi cả kinh, ngẩng đầu quan sát.

Một sinh vật kì dị có sải cánh lên tới tận 20 mét từ trên trời lao xuống. Đây một loại dị thú thân và móng sư tử nhưng lại có cánh và đầu của chim ưng thêm cả đuôi giống như đuôi sói, lông chim màu bạc dưới ánh trăng mơ hồ lập lòe màu như kim loại vậy.

Mỏ ưng mở rộng, phát ra tiếng rít gào chói tai, làm cho tim nhiều người phải đập thình thịch. Đôi cánh khổng lồ quạt mạnh khiến tảng đá nghìn cân cũng phải bay vèo như cát bụi. Một vài Zenit Vũ sĩ cố gắng thử tấn công, đòn công kích còn chưa chạm được vào sư thứu thì đã bị sức gió đánh tan.

Trong truyền thuyết, sư thứu hoang dại thành niên có thể đạt được tiêu chuẩn ma thú Vương cấp thập giai, chiến lực tương đương với Hỏa Diễm Hạt Hùng đã bị Krasic chém giết. Tuy nhiên vài con sư thứu trước mắt bị tuần thú sư của đế quốc Ajax thuần dưỡng, vì phối hợp với kỵ sĩ nên bắt buộc phải thoái hóa phần lớn dã tính, thực lực giảm khá nhiều, ước chừng chỉ còn lại tiêu chuẩn ma thú cấp sáu, cấp bảy, đổi thành nhân loại thì chính là cao thủ sáu, bảy Tinh.

Sư thứu có linh tính phi thường, bản năng động vật khiến chúng nó cũng cảm nhận được khí tức uy hiếp như thủy triều mạnh mẽ của Krasic trên đỉnh núi, bởi vậy chúng luôn duy trì khoảng cách ngàn mét với đỉnh núi, kiên quyết không chịu tới gần hơn.

- Đi!

Thân hình Huntelaar lướt như điện xẹt, đột ngột vọt từ mặt đất lên giữa bầu trời, đưa tay tìm tòi, hình như bắt được cái gì đó trên không trung nên liền kéo mạnh, mượn lực nhảy lên lưng sư thứu.

Amauri và Costacurta cố gắng đè nén thương thế, dùng phương thức giống như Huntelaar, rất nhanh liền nhảy vọt lên lưng sư thứu.

Mọi người lúc này mới thấy rõ ràng, hóa ra trên thân sư thứu có cột dây thừng thả xuống, giúp bọn họ mượn lực trên không trung.

Thật thương cảm cho tam đại cường giả Nguyệt giai, ở trạng thái toàn thịnh thì bước trong không trung chỉ cần một ý niệm, lúc này bản thân bị trọng thương, ngay cả việc nhảy lên ngàn mét cũng trở thành hy vọng xa vời, bất đắc dĩ phải nhờ tới dây thừng, mức độ chật vật của bọn họ quả thực không phải bút mực có thể hình dung.

- Thu...

Sư thứu quát khẽ, cứ như dùng sóng siêu âm tấn công khiến mọi người đầu váng mắt hoa, chẳng thể nào truy kích, sau đó cấp tốc bay lên cao, đến khi biến thành những điểm đen trên trời rồi mới dám thong dong rời khỏi đế đô Saint Petersburg trước sự bất lực của các ma pháp sư trong ma pháp tháp.

- Krasic, cái nhục ngày hôm nay, tam đại đế quốc tương lai tất báo!

- Ha ha ha, ta biết ngươi kỳ thực cũng bị thương không nhẹ, cố gắng dưỡng thương cho tốt, lần giao đấu tiếp theo chính là lúc Zenit nước mất nhà tan, đến khi đó, đầu lâu của ngươi sẽ được treo trước cửa hoàng cung Saint Petersburg, a ha ha ha!

- Krasic, ngày hôm nay ngươi không thể giết chúng ta tại đây, thảm cảnh của sư huynh Iaquinta nhất định sẽ là kết quả ngày sau của ngươi! Ta Amauri thề với trời!!

Trên bầu trời truyền đến tiếng kêu gào và uy hiếp của tam đại cường giả, bọn họ biết Krasic bị thương không nhẹ cho nên không thể truy kích, thảm bại hôm nay đối với bọn họ thật là sỉ nhục khó có thể quên, tứ đại cường giả vây công, lại bị đối phương giết mất một, ba người còn lại phải chạy như chó nhà có tang.

Sư thứu bay càng ngày càng cao, Krasic chỉ lẳng lặng đứng trên mặt đất mà không hành động, Giliano dựa vào một tảng đá, bồi tiếp mỹ nhân uống rượu, cũng không có dự định truy kích, ngoại trừ hai đại cường giả Nguyệt giai, những người khác muốn truy kích cũng có lòng mà không có sức.

Mắt thấy ba người kiêu ngạo vừa cười vừa trốn, đúng lúc này, chuyện bất ngờ lại nảy sinh ——

- Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, các ngươi nghĩ Saint Petersburg là chỗ nào?

Một âm thanh vô cùng uy nghiêm từ trong hoàng cung Zenit ở đằng xa truyền đến, giọng nói ẩn chứa khí tức hoàng giả vang vọng bầu trời. Trong hoàng cung đột nhiên hiện lên một cỗ khí tức mạnh mẽ khó có thể hình dung, từng tia sáng hoàng kim bắn đi như bão tố, chiếu rọi màn đêm.

Đến khi tất cả nhìn cho rõ thì mới nghẹn họng phát hiện, đó chẳng phải là tia sáng mà chính là những con kim sắc cự long, mỗi một con cự long đều có hình thể ước chừng mười thước, trên thân phủ đầy lân giáp hoàng kim, có vẻ rất đẹp đẽ và quý giá. Cự long rít gào, trong tiếng rít gào tràn đầy uy áp khó có thể tưởng tượng, tốc độ nhanh đến mức không thể tin nổi, bay thẳng lên trời, rất nhanh đã bám sát sư thứu hóa thành những chấm đen rất nhỏ tít trên cao.

Đối mặt với hoàng kim cự long, sư thứu được xưng bá chủ không kỵ binh không ngờ lại chẳng có sức chống cự. Chỉ va chạm nhẹ một cái, năm sáu con sư thứu đồng loạt thét lên thảm thiết rồi bị xé rách vô số mảnh, máu tươi và xương cốt chúng rơi thẳng xuống đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.