- Đã biết thực lực của bổn tọa còn dám liều lĩnh chạy tới ám sát, hôm nay bổn tọa nhất định phải làm cho ngươi có đến mà không có về, đem ngươi nghiền nát thành tro bụi!
Lòng bàn tay phải không ngừng ứa ra máu tươi, từng cơn đau nhức truyền đến làm lửa giận trong lòng Baresi bộc phát không thể kiềm chế.
Từ khi lão trở thành thần sư tới nay đã rất nhiều năm chưa từng bị thương, cho dù những kẻ thực lực cao hơn lão cũng phải e ngại quyền thế giáo đình mà không dám có bất cứ hành động gì thiếu suy nghĩ. Thế nhưng hôm nay lại bị một kẻ thực lực rõ ràng thấp hơn nhiều cắt nát bàn tay, điều này đối với người tự cho mình là cao quý như Baresi, quả thực là vô cùng nhục nhã.
Thấy thích khách không lùi mà tiến tới, Baresi xuất thủ trong tiếng hét phẫn nộ.
Thánh Lực màu bạc như thủy chiều cuối ngày mãnh liệt tản ra, chê hơn phân nửa không trung trong sơn cốc, một chưởng ấn khổng lồ màu bạc phóng ra vỗ tới hướng thích khách.
- Ách... Phụt!
Thích khách bị cự chưởng vỗ trúng, hự một tiếng, máu tươi từ trong miệng phun ra.
Thân thể hắn như là đạn pháo bay ngược về sau, đập mạnh lên vách đá bên sườn sơn cốc khiến cát bụi mù mịt, sau đó chưa hết dư lực còn bị ép thật sâu vào bên trong, tạo thành một hố đen thật lớn… Có thể thấy một kích dồn lửa giận của Baresi kinh khủng cỡ nào.
Bụi mù dần dần tán đi.
Baresi ẩn ẩn đứng giữa không trung, thân thể cao lớn ngạo nghễ sừng sững, cả người bao bọc trong thánh lực màu bạc tựa như một pho tượng Chiến Thần khiến đám kỵ sĩ Giáo Đình cảm thấy muốn quỳ sụp xuống mà bái lạy.
Không cần ngoại vật hỗ trợ, đứng lơ lửng trên không, đây chính là dấu hiệu của nguyệt cấp cường giả.
Đợi cho bụi mù đầy trời tán đi, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên vách đá xuất hiện một cái hố đen hình người thật sâu, bên ngoài còn dính máu đỏ tươi, ngoài ra không có bất cứ động tĩnh nào khác.
Trúng một kích bạo nộ của nguyệt cấp cường giả, rất nhiều kỵ sĩ đều cho rằng thích khách này tất nhiên là chết chắc.
- Mang hắn ra ngoài, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, bản tôn muốn nhìn xem là kẻ nào dám can đảm ám sát Kaka điện hạ.
- Vâng, đại nhân.
Hai gã kỵ sĩ khom người lĩnh mệnh, phi thân nhảy lên vách đá.
Bọn hắn đào từng hòn đá ra, lục lọi dần vào trong. Ở bên dưới, những gã kỵ sị khác đầu yên lặng nhìn động tác của hai gã kỵ sĩ kia, rất là tò mò muốn biết rốt cuộc là ai dám ám sát nhân viên của Thần Thánh giáo đình...
Véo véo véo!
Đột nhiên, ba mũi tên đen kịt xếp thành hình tam giác nhanh như tia chớp bắn ra từ trong cái hố đen.
Ba mũi tên mang theo tiếng xé gió, thế nhưng lại không hề có cảnh máu huyết tung tóe như tưởng tượng, mà chỉ sượt qua người hai gã kỵ sĩ đang tìm kiếm, thế nhưng sức gió mà chúng tạo ra cũng đủ để đem cả hai gã đẩy văng ra ngoài.
Mà mục tiêu thật sự của chúng lại là… hai mắt cùng ngực trái của thần sư Baresi…
Đám kỵ sĩ đứng trên đường chỉ kịp kinh hô một tiếng. Ai cũng thật không ngờ thích khách kia đã chịu một kích toàn lực của nguyệt cấp cường giả lại vẫn còn sống, hơn nữa có năng lực làm ra phản kích sắc bén như thế, chẳng lẽ thích khách này cũng là một vị đã tiến vào hàng ngũ nguyệt cấp cường giả?
Hơn nữa, khi tất cả mọi người cho là hắn đã chết, ba mũi tên này tuyệt đối là ngoài dự đoán, cũng chứng minh thích khách này tuyệt đối là thân kinh bách chiến, đối với nắm chặt thời cơ ám sát, có thể nói lô hỏa thuần thanh!
- Hừ!
Baresi khẽ cau màu, trong miệng hừ lạnh một tiếng, tay trái trong nắm chặt hư không, Thánh Lực màu bạc nhấp nháy, một tấm chắn màu bạc bên trên đủ loại phù văn xuất hiện trên tay hắn, chặn ba mũi tên đang đến.
Choang choang choang!
Ba tiếng vang chói tai cùng lúc truyền ra.
Trong sát na mũi tên đen cùng tấm chắn bạc, một cỗ lực lượng trùng kích khổng lồ khuếch tán ra, khiến thân thể Baresi cũng phải lay động. Hiển nhiên là lực lượng ẩn chứa trong ba mũi tên này đã vượt xa tưởng tượng của rất nhiều người, quả thực có thể so với cự nỏ bắn ra long thương để công thành.
Hơn nữa, tên đụng vào trên tấm chắn, dư lực không dứt, cũng không có rơi xuống, mà là đính thật chặt bên ngoài tấm chắn, tựa hồ có sinh mệnh, muốn xuyên thủng tấm chắn mà lao tới địch nhân ngay phía sau.
- Đáng chết, trở về cho ta!
Baresi gầm lên, bạch sắc đấu khí như là triều dâng bắt đầu khởi động, một cỗ lực lượng khổng lồ mãnh liệt mà ra, rốt cục đem ba mũi tên ác ma quỷ chấn bay ra ngoài, sau đó dùng thế như sao băng bắn ngược trở lại hố đen trên vách đá.
Vèo!
Một thân ảnh nhanh như tia chớp từ vách đá bay ra ngoài.
Thân hình như điện, kéo một chuỗi cuồng phong.
Trong đầy trời đá vụn bay múa, thân ảnh kia đưa tay bắt lấy ba mũi tên quay ngược rồi nhanh đến nhìn không rõ lao tới cách Baresi chỉ một mét, cổ tay chấn động, ba mũi tên như biến thành trường kiếm đâm tới mi tâm, cổ họng cùng trái tim của Baresi.
Đinh đinh đinh!
Từng làn sóng năng lượng màu trắng theo ý niệm của Baresi huyễn hóa trên hư không, chặn đứng công kích từ ba mũi tên, tạo thành vô số hoa lửa tráng lệ.
Một kích không có hiệu quả, thích khách tức thì thay đổi chiến thuật, làm ra công kích vượt khỏi dự đoán của mọi người.
Trường cung không biết từ đâu hiện ra trong tay hắn, cánh cung dùng làm vũ khí đánh tới Baresi. Baresi nghiêng người tránh né, thế nhưng chỉ nháy mắt dây cung màu đổ sậm sắc bén như dao kia đã lẩn theo chém tới cổ Baresi, nếu bị quấn trúng, một kích này hoàn toàn có thể đổi một cái đầu.
Baresi dẫm chân vào không khí, diệu vô cùng tránh được một kích này, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh dữ tợn, tay phải nắm chặt hư không, một thanh long thương thô dài đột nhiên xuất hiện trong tay, nộ quát một tiếng, phóng thẳng tới ngực của thích khách.
Vị thần sư Giáo Đình này với việc nắm chặt thời cơ hiển nhiên cũng là lô hỏa thuần thanh không chút thua kém.
Mắt thấy thích khách thân trên không trung tránh cũng không thể tránh, bọn kỵ sĩ tức thì hoan hô ầm lên, thế nhưng lời vừa ra, đã thấy thích khách lật trường cung trong tay đụng vào long thương, chính mình thì dựa vào lực phản chấn mà đen thân thể quay 360 độ trên không, vừa khéo tránh khỏi một đòn hiểm ác kia.
Cùng một thời gian, người ở cấp tốc xoay tròn, ‘băng băng băng băng’ một chuỗi thanh âm dây cung bật mạnh, lại là bốn mũi tên bay theo quỹ tích quỷ dị, gào thét bắn tới Baresi.
Tên ẩn chứa lực lượng khổng lồ, quả thực có thể phá toái hư không, Baresi không dám coi khinh, hai tay trên không trung liên tục múa may, ngân sắc quang diễm bùng nổ, từng đạo Thánh Lực màu bạc hóa thành tấm chắn phù văn liên tục xuất hiện, bày ra tầng tầng phòng ngự trước người.
Ầm ầm ầm.
Tên bắn nát ba tấm chắn, tiếp đó nổ tung thành một đoàn hỏa diễm, làm cháy rụi một mớ tóc bạc của Baresi.
Hỏa diễm ma pháp tiễn.
Thích khách này lại còn là một ma pháp cung tiễn thủ.
Mọi người há to miệng khó có thể tin.
Tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, đem kẻ khác hoa mắt thần mê.
Trong nháy mắt kế tiếp, thích khách vững vàng rơi ở trên mặt đất, tiếp theo quán tính tại chỗ xoay tròn 360 độ, quỳ một chân trên đất, ổn định thân hình, giương cung cài tên, lại cho thấy tiễn kỹ kinh người…
Chỉ là ba mũi tên bắn ra, thế nhưng khi đi được nửa đường, ba mũi tên đột nhiên phân liệt, từ ba hóa thành ngàn vạn, chỉ trong phút chốc đã có vô số mũi tên nổ bắn ra, tựa như cuồng phong bạo vũ bao phủ lấy Baresi vẫn đứng trên không.
Nhất tiễn hóa vạn tiễn!
Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
Đây là siêu cấp tiễn kỹ, trong truyền thuyết chỉ có thần cấp cung tiễn thủ mới có thể thi triển đi ra, cả đại lục Azeroth, người nắm giữ tiễn kỹ như vậy cũng là ít càng thêm ít, thế nhưng giờ tiễn kỹ này lại xuất hiện ở trên người thích khách trước mắt, sao có thể không khiến kẻ khác kinh hãi?
Vạn mũi tên như mưa làm cho Baresi thân ở hư không bất ngờ không kịp phòng ngự, thân hình liên tục ẩn hiện, Thánh Lực màu bạc điên cuồng mà lóe ra, giống như tạo thành một mặt trời thứ hai trên không.
Trên mặt đất, thích khách cũng không ngừng tay, từng mũi từng mũi tên phóng tiếp.
Đồng dạng là nhất tiễn hóa vạn tiễn.
Cả không trung bị mưa tên bao trùm.
Tới lúc này, cơ hồ tất cả đám người bên Giáo Đình đều đã nhận ra được rằng thực lực của thích khách tuyệt đối không có đạt tới trình độ nguyệt cấp.
Mặc dù như thế, thân thủ thích khách thật sự là cực kỳ linh hoạt, công phu xuất thần nhập hóa, hơn nữa tiễn kỹ đạt tới trình độ quả thực tới không thể tưởng tượng. Cung cùng tên ở trong tay hắn, đã không còn là kiểu cung tên chỉ lắp – kéo, tấn công cận chiến lộ ra yếu điểm thông mà bất kỳ lúc nào cũng là vũ khí đoạt mệnh, đích thật là một cung tiễn thủ phá vỡ nhận thức của rất nhiều người…
Lúc này, trên mặt đất mấy trăm kỵ sĩ đã thật thật trọng gay gắt hộ vệ Kaka ở chính giữa đội hình.
Về phần trên bầu trời, mặc cho mưa tên dày đặc tới đâu, thế nhưng lại không một mũi tên nào có thể xâm nhập vào khu vực một thước quanh thân thể Baresi.
Thực hiển nhiên, bàn về lực lượng chân chính, thích khách thần bí tuyệt đối không phải đối thủ của Baresi.
Chỉ cần bị Baresi tìm được cơ hội thở dốc khởi xướng phản kích, chính là lúc thích khách này bại vong.
Rất nhanh, thích khách cũng ý thức được điểm này, cho nên hắn lập tức thay đổi phương thức công kích.
Hắn tại chỗ đứng lên, trường cung kỳ dị trong tay lóe lên rồi biến mất, thay vào đó là một thanh tiêu thương đầu nhọn hình giọt nước dài chừng hai mét, thân thương không có bất kỳ hoa văn cùng đồ án, bóng loáng đến cực điểm, từ xa nhìn lại giống như một sợi dây dài…
Nắm chặt, gia tốc chạy băng băng, thân thể đột nhiên nghiêng về trước, hét lớn một tiếng rồi ném thương ra, tiêu thương phá trường không, hướng Baresi đâm tới.
Một thương này nhìn thì đơn giản, kì thực cực kỳ kinh khủng.
Chính là rời tay ném ra nháy mắt, tiêu thương đã đi tới trước người Baresi, tựa như dịch chuyển tức thời.
Mà trước người Baresi hiện ra gợn sóng màu trắng, thế nhưng những gợn sóng năng lượng này cũng không thể ngăn cản tiêu thương kia.
Chỉ trong sát na ngắn ngủi, tiêu thương đã đập vỡ mười mấy đạo gợn sóng màu trắng, rút khoảng cách tới Baresi còn không tới một ly.
Mà cũng là đến lúc này, một tiếng xé gió chói tai đến cùng cực mới vang vọng bên tai mỗi người. Đây là do tiêu thương nhanh tới vượt qua tốc độ âm thanh cho nên mới xuất hiện dị tượng như thế.
May là bên người Baresi bố trí không chỉ một đạo Thánh Lực phòng ngự.
Tiêu thương phá hủy từng tầng một Thánh Lực phòng ngự, nhưng dù sao cũng chỉ mang lực lượng từ một mình thích khách, cuối cùng không thể tiếp tục đi tới.
Nhưng mà, ngay tại khi rất nhiều người nghĩ rằng tiêu thương sẽ hết lực rơi xuống, đột nhiên, dị biến tái sinh, trong lúc đó trên thân thương tuôn ra điện quang, sản sinh lôi điện khủng bố dễ dàng phá tan Thánh Lực phòng ngự bố trí Baresi như xé giấy, sau đó tiêu thương thuận thế phóng thẳng tới trước ngực Baresi.
- Nguy hiểm!
- Đại nhân cẩn thận!
Trên mặt đất, đám kỵ sĩ Giáo Đình bọn nhịn không được kinh hoàng kêu ra tiếng.
Véo véo!
Trong hư không, thần sư Baresi râu tóc đều dựng, lần nữa lão lại bằng một cách khó có thể tin tránh thoát kinh hiểm.
Mà luồng lôi điện vừa rồi tuy không đủ làm hắn bị thương, thế nhưng đã xé tơi tả bộ áo choàng của hắn, để lại một cái lỗ hổng lớn dưới nách, nhìn rõ cả nội bào màu trắng bên trong đã bị điện thiêu đốt đã trở thành màu khô vàng.
- Bổn tọa thừa nhận, thực lực của ngươi đích xác khiến kẻ khác sợ hãi than, bất quá thực đáng tiếc, màn biểu diễn của ngươi dừng ở đây.
Baresi tránh khỏi một kích này, cũng có thời gian phản ứng lại, mặt trở về vẻ bình tĩnh.
Chiến đấu đến trình độ này, tâm tình của lão đã trở lại vững vàng, mất đi cơn giận do bị tập kích ban đầu, bởi vì thích khách đã cho thấy thực lực đủ để lão tôn trọng, mặc dù không có thăng cấp đến hàng ngũ nguyệt cấp cường giả, thế nhưng thực lực ít nhất cũng đạt tới cấp bát tinh tiêu chuẩn.
Cũng tại lúc này, Baresi tâm niệm vừa động, đột nhiên ý thức được một vấn đề nhỏ mà ngay từ đầu bị chính mình sao lãng…
Thích khách này, không ngờ là nhằm vào chính lão mà đến chứ không phải Kaka.
Đại não Baresi bắt đầu tự hỏi này nguyên nhân trong chuyện này.
Hắn thậm chí loáng thoáng đã có một đối tượng hoài nghi nhưng lại không dám khẳng định.
Chẳng lẽ cái tên kia thật sự có lá gan lớn như vậy?
Trong lòng đang tự hỏi, trong tay lại không chậm chút nào.
Baresi toàn thân trên dưới ngân sắc quang diễm nháy mắt đạt đến trình độ lớn nhất, che hoàn chỉnh cả sơn cốc.
Kế tiếp, từng thanh tiêu thương do Thánh Lực màu bạc huyễn hóa ra hiện lên trên không trung, mũi thương hướng xuống nơi thích khách đang đứng, mỗi một chuôi tiêu thương này đều dài đến hơn hai mét, tuy Thánh Lực biến ảo mà đến, nhưng lại lóng lánh ánh sáng của kim loại, cả đến mấy trăm chuôi chật ních cả không trung!
Dưới uy thế nhường này, chỉ cần Baresi nguyện ý, hắn thậm chí có thể hủy diệt cả sơn cốc trong nháy mắt.
- Quỳ xuống đầu hàng, tha cho ngươi khỏi chết!
Baresi lăng không bất động mà đứng, khí thế vô song, giống như cùng thiên địa hòa làm một thể, chỉ có mái tóc cùng chòm râu là đón gió bay múa.
- Tha con mẹ ngươi!
Thích khách đáp trả không khách khí, sau đó nhẹ nhàng giương tay lên, một loạt tiếng ông ông ông nổ vang truyền đến, từng điểm sáng màu lửa đỏ từ đằng xa đột nhiên xuất hiện rồi cùng tụ họp lại một chỗ, tiếp đó chuyện kỳ dị phát sinh: các điểm sáng kia tụ lại lại hóa thành một thân ảnh giống thích khách kia như đúc.
- Cái gì?
- Hóa thân sao? Hay là thuấn di? Rốt cuộc cái nào là thật?
Hai thích khách lúc này cách nhau mười mét, hoàn toàn giống nhau, mỗi người đều mở to hai mắt nhìn, nhưng ai cũng không phân biệt được rốt cục đâu mới là thật thể của thích khách.
Baresi cũng hơi đổi sắc mặt, ngưng thần, trong hai mắt tách ra hai đạo thần quang màu bạc chiếu xuống bao phủ hai thân ảnh giống nhau như đúc kia, muốn phân biệt thật giả trong đó.
- Cái gì? Thần Chi Đồng của ta cũng không thể phân biệt? (Thần Chi Đồng: mắt thần)
Baresi sầm mặt, trong lòng vừa động, cũng không tiếp tục phân biệt thật giả, mà chỉ tay hướng xuống nơi có hai thích khách đứng gần nhau.
Trong chốc lát, tiêu thương đầy tời hóa thành từng đạo sét màu bạc phóng xuống, thế làm lu mờ cả ánh mặt trời.
Địa chấn thiên kinh, quỷ khóc thần gào.
Dưới tình huống nguyệt cấp cường giả vận dụng đấu kỹ một kích dốc toàn lực, có uy thế hủy thiên diệt địa.
Không ngoài dự liệu, dưới công kích của cơn mưa tiêu thương, một thân ảnh thích khách tức thì không may bị hơn mười tiêu thương đâm trúng, sau đó giống như là bong bóng “xì” một tiếng hóa thành một luồng sương khói, biến mất vô tung.
Quả nhiên là ảo ảnh!
Dù cho là ảo ảnh có thể lừa cả Thần Chi Đồng của Baresi, thế nhưng dưới công kích sắc bén nhường này cũng không còn tác dụng.
Ảo ảnh tan biến, báo hiệu tử vong của chủ thể đã đến.
Nhưng mà một màn kế tiếp lại vượt xa nhận thức của mọi người về hai chữ “nhanh nhẹn”.
Bởi vì dưới màn mưa long thương mà người khác chỉ có thể nhắm mắt chờ chết, thích khách lại căng chân chạy trốn. Hắn chạy băng băng tốc độ không nhanh không chậm, nhưng tiết tấu quỷ dị vô cùng, tựa như là đang khiêu vũ, động tác thoạt nhìn vừa lạ thường vừa tức cười, thế nhưng mỗi lần sắp gặp nguy đều vừa vặn tránh thoát.
Thật kỳ quái, lúc này trái tim của đám Giáo Đình trên mặt đất đều không tự chủ được mà đập liên hồi theo từng cú né đòn kia…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]