Tôn Phi khởi động kỹ năng cầu nguyện của thánh kỵ sĩ, một quang mang thần ánh tràn ra, nơi ánh sáng đi qua khí tức âm sâm hàn lãnh lập tức biến mất vô tung, giống như được gột rửa. Cả không gian thoáng chốc đã tràn ngập một cỗ nhu hòa thuần khiết.
Làm xong tất cả chuyện này, Tôn Phi một lần nữa chuyển sang hình thức pháp sư.
Ý niệm triệu hoán như có như không lúc trước càng lúc càng rõ ràng, giống như là có thân nhân huyết mạch tương liên đang kêu gọi, mà cỗ ý niệm này chính là phát ra từ dưới cái hố đen dày đặc hài cốt kia.
Tôn Phi không do dự nhảy xuống.
Tràng diện như thế này không là gì so với thế giới tanh máu như Diablo, nơi đó mới thật sự là địa ngục nhân gian, so sánh ra ở đây còn đáng yêu hơn nhiều lắm.
Răng rắc!
Rơi trên mặt đất, Tôn Phi đạp vỡ vô số khung xương.
Những hài cốt này ước chừng đều đã có hơn chục năm, mục nát hết cả, từ đó có thể thấy được khi còn sống những người này cũng không phải là cao thủ gì, chẳng qua nhờ nơi này không có gió ẩm mà xương còn hình dạng.
Tôn Phi từng bước tiến tới, đạp lên xương cốt dưới chân khiến nổi lên từng mảng bụi trắng đầy trời.
- Hử? Nơi này có mấy thứ?
Hỏa cầu chiếu sáng khiến Tôn Phi phát hiện một ít đồ vật ngoài dự liệu.
Bên dưới những khung xương chôn một ít dụng cụ xây dựng xà beng cuốc xẻng cùng vài bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-vuong-van-tue/3299052/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.