Trên thí kiếm đài.
Không tệ, không tệ, đáng để bổn tọa hạ mình khiêu chiến, Hương Ba Vương, thực lực của ngươi coi như không làm cho bổn tọa thất vọng.
Huyết tinh kỵ sĩ vuốt vuốt cằm, ánh mắt dưới chiếc mặt nạ kì lạ hiện lên một tia dị sắc.
Tôn Phi đưa tay cởi dây buộc áo choàng trên cổ, tay áo phần phật tung bay, chiếc áo choàng đỏ sậm bay lên ra xa như một đám mây hồng. Hắn lắc lắc cổ, cười nói:
- Đa tạ đã khích lệ, bất quá, nếu thực lực ngươi chỉ ở cái miệng này, ta lại không thể không nói với ngươi một câu: Ngươi làm ta rất thất vọng, kỵ sĩ đại nhân!
Giọng của hai người tuy rằng không lớn, nhưng thông qua một ít ma pháp trận đặc thù trên thí kiếm đài, tất cả mọi người chung quanh đều nghe rõ.
- Hừ! Cuồng vọng!
Ở khu khách quý, đệ nhị Sát Lục kỵ sĩ khôi giáp kín mít che toàn thân diện mạo cười lạnh nói.
- Không biết sống chết!
Đệ tứ Cự Nhận kỵ sĩ cùng đệ ngũ Bạo Lực kỵ sĩ cùng giận tím mặt.
Thập đại kỵ sĩ tuy rằng không phải đều đồng lòng, nhưng buông lời sỉ nhục đệ thất tài quyết kỵ sĩ cũng giống như chỉ thẳng vào mặt bọn hắn mà chửi, ba người này vốn không có hảo cảm với Hương Ba Vương, nghe lời như vậy hiển nhiên càng tức giận.
Trái lại đệ tam Trừng Phạt kỵ sĩ, đệ lục Quang Huy kỵ sĩ, cùng đệ bát Bạch Vân kỵ sĩ, ba người liếc nhìn nhau, không mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-vuong-van-tue/3299026/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.