- Hì hì, điện hạ, chỉ sợ ngài quá tự tin vào thực lực của mình, tuy hôm nay không giết được ngươi và trưởng công chúa, nhưng lấy thực lực của ta bây giờ, muốn chạy trốn, vẫn có thể chạy được chứ?
Paris cười tươi như hoa, thần sắc tự nhiên, như đang nói chuyện phiếm với lão bằng hữu, lời lẽ bên trong tràn ngập sự khiêu khích, nhưng lại không có chút ý tứ quy thuận.
- Nếu như ngay từ đầu lựa chọn thoát đi thì còn có hy vọng, thế nhưng hiện tại thì không thể được rồi.
Arshavin trên mặt vẫn giữ nụ cười có thể nắm giữ tất cả, không biết khi nào, đại kỵ sỹ trưởng Roman Pavlyuchenko mang theo hai mươi lăm tinh anh kỵ sỹ còn lại trấn giữ thềm đá duy nhất đi xuống chân núi. Cứ như vậy, có lẽ đám người thích khách sử dụng kiếm có thể vì Paris ngăn cản Arshavin vài giây đồng hồ, nhưng nếu như Paris trong vài giây không thể đánh tan Pavlyuchenko và binh lính để lao xuống thang đá, thì Arshavin trong giây lát có thể thi triển thủ đoạn lôi đình đánh chết nàng.
Paris thấy một màn như vậy, sắc mặt chợt biến sắc thay đổi.
- Natasha tỷ tỷ, vận khí của người làm cho người ta thật đáng hâm mộ, nếu tiểu quốc vương kia không xen ngang phá hủy kế hoạch của ta thì người chết không chừng chính là tỷ tỷ ngươi a…
Sau đó Paris cơ hồ đã chấp nhận số phận bi thảm, trên dung nhân tuyệt sắc lộ ra một tia không cam lòng, làm ra bộ dáng không muốn nhiều lời cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-vuong-van-tue/3298913/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.