Trang Phi nhận điện thoại Hướng Sơn đưa cho, nhưng lại đưa một cái điện thoại trong tay ra.
Hướng Sơn liền khua tay nói: “Tạm thời mình không dùng tới thứ này” Không từ chối được, Trang Phi ắt không lần lữa nữa, chỉ nói là đã mua rồi, không cần cũng không thể trả lại được.
Hướng Sơn nghĩ, cũng đúng là chuyện này, liền hỏi bao nhiêu tiền.
Trang Phi liền cười hi hi không nói giá tiền, nói: “Coi như là học phí của mình đi!”
Trang Phi tuy không xinh đẹp nổi bật, nhưng lại có đôi mắt duyên, đen láy, rất có thần, Hướng Sơn nhìn mà bất giác nhớ đến đôi mắt của em trai.
Giám đốc Tôn bên đó liền lên đài, đòi cho Hướng Sơn một phòng, đồng thời đưa cả thẻ khóa phòng cho Hướng Sơn.
Thấy giám đốc Tôn tới, Hướng Sơn không nói gì, liền rút điện thoại lại, hiện hai người vẫn chưa quen lắm, Trang Phi tặng quà, chẳng qua là sợ mình dạy bảo không tốt. Hơn nữa, ở đại sảnh đông người, đẩy tới đẩy lui không hay, thầm nghĩ: Có cơ hội thích hợp thì đưa tiền cho Trang Phi.
Rồi nhận lấy thẻ phòng, nói một tiếng cảm ơn giám đốc Tôn.
Trang Phi thấy hắn đã nhận điện thoại liền vui vẻ lại, nói liến thoắng không ngừng. Hướng Sơn chỉ cười nghe cô nói, đối với một người luôn thích trẻ con như Hướng Sơn mà nói, không hề cảm thấy bị tính trẻ con của Trang Phi làm phiền.
Trang Phi vốn là một người nói nhiều, bình thường ở nhà, mọi người đều sợ, mỗi khi ‘đến giờ’ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-thuat-hung-manh/2034278/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.