Như Hoa công công đi theo, Tiểu Thúy dẫn theo cung nữ đi theo phía sau, Nguyên Sơ Đồng trong sương mù liền ngồi đuổi kim loan điện lên triều.
Mông đã lâu không chạm vào long ỷ, tâm trạng của Sơ Đồng mới yên tĩnh trở lại, nàng bắt đầu chậm rãi cân nhắc nguyên nhân của sự tình quỷ dị này.
" Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn tuế!" Quan lại đứng ở phía dưới dập đầu.
Sáng nay đại công công Như Hoa vốn nên qua đời từ năm năm trước thế nhưng lại gọi nàng dậy để lên triều, lại nhìn tay mình, tinh tế trắng trẻo, rõ ràng thuộc về một nữ tử xinh đẹp, ngay cả da thịt cũng là trắng nõn nuột nà, nữ nhân bốn mươi tuổi có bảo dưỡng nhiều hơn nữa cũng không thể được như vậy, nàng sợ đến mất hồn mất vía.
Như Hoa dĩ nhiên như không có việc gì giúp mình thay triều phục rườm rà, hết thảy đều giống như trước kia, chân thật đến mức làm cho lông tơ của nàng dựng thẳng lên.
Như Hoa hoàn hồn! Hay là tự mình đang tự ảo tượng ra mọi thứ? Hoặc là nói... Nàng hiện giờ đang ở trong thế giới của người âm?!
"Khụ khụ." Nếp gấp trên mặt có thể kẹp chết muỗi cảu đại công công Như Hoa có chút lo lắng nhỏ giọng nhắc nhở Nguyên Sơ Đồng đang ngẩn người: "Bệ hạ, bệ hạ, nói bình thân đi, nói bình thân đi..."
Như Hoa lại nói chuyện với nàng! Giống như sáng nay, hướng về phía lỗ tai nàng, nhẹ giọng nhỏ giọng nói nhỏ khiến nàng sớm triều...
Tuy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-tram-muon-cuoi-nguoi/2556805/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.