Editor: Heavydizzy
Lưu Kỳ nghĩ đến chuyện tối hôm qua liền nhịn không được run lập cập, ngậm miệng.
Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy hắn ngoan ngoãn câm miệng, thật là tò mò tối hôm qua đến tột cùng xảy ra chuyện gì, có thể làm Hỗn Thế Ma Vương này kiêng kị như vậy? Xem khí vận hắn uể oải không tốt, sắc mặt xanh đen, là bộ dáng đụng phải quỷ.
Bị uy hiếp một hồi, Lưu Kỳ cuối cùng an phận trong chốc lát, nhưng nói lảm nhảm thì làm sao nhịn được, bất quá được một lúc lại bắt đầu nói, hắn bĩu môi về phía hai người nắm tay nhau, trêu ghẹo: “Phu nhân sao không lấy bình nước nóng mà ôm, thứ đó càng tốt hơn tay quốc sư.”
Thu Nhuyễn Nhuyễn bị hắn trêu chọc đến đỏ mặt, theo bản năng rút tay về. Mạc Ly thật không thể nhịn được nữa, nắm cổ áo hắn, ném văng ra ngoài.
Thu Nhuyễn Nhuyễn kinh hô một tiếng nho nhỏ, lần đầu tiên nàng nhìn thấy Mạc Ly động thủ
như vậy.
“Ném xuống như vậy hắn có sao không?” Thu Nhuyễn Nhuyễn lo lắng nói.
“Không có việc gì, tay ta có chừng mực, sẽ không làm hắn bị thương.” Nói xong vén mành nói cái gì với xa phu, tiếng gió quá lớn, Thu Nhuyễn Nhuyễn không nghe rõ, chỉ cảm thấy tốc độ xe ngựa đột nhiên nhanh hơn không ít.
Không bao lâu đã ngừng lại, “Ta đi rất nhanh sẽ trở lại.” Mạc Ly dặn dò.
Thu Nhuyễn Nhuyễn tò mò hắn đi nơi nào, từ khe hở màn xe trộm nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy hắn vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2543107/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.