Lưu Kỳ đắc ý nói với Mạc Ly: “Quốc sư yên tâm, ta đã chuẩn bị tốt, tuyệt
đối sẽ không làm phu nhân dẫn ai chú mục.”
Mạc Ly lúc này mới cho hắn một chút hoà nhã.
Thu Nhuyễn Nhuyễn lôi kéo tay áo hắn, nhẹ giọng nói: “Nơi này anh linh
rất nhiều.”
Mạc Ly trấn an mà vỗ vỗ tay nàng, ngược lại Lưu Kỳ nháy mắt liền lui về
phía sau vài bước, sợ
hãi nhìn khắp nơi một cái, vẻ mặt đưa đám nói: “Phu nhân người cũng đừng
làm ta sợ!”
Thu Nhuyễn Nhuyễn khó hiểu nói: “Có tướng công ta ở đây, ngươi sợ cái
gì?”
Lưu Kỳ nháy mắt lại thẳng eo, nói có đạo lý, quốc sư ở đây, hắn sợ cái quỷ!
Mạc Ly buồn cười sờ sờ đầu Thu Nhuyễn Nhuyễn, tức phụ ngốc này.
Đi theo Lưu Kỳ lên gian phòng tận cùng bên trong lầu hai, phòng không
lớn, chỉ thấy Lưu Kỳ
nhấn một cái lên tường, xuất hiện một cái mật đạo, mật đạo này nối thẳng
lên lầu trên, trên lầu khác với tầng lầu kia, nơi này phòng đều nhỏ hơn rất
nhiều. Lưu Kỳ dẫn bọn hắn vào một cái phòng nhỏ, phòng này cùng với
phòng cách vách trên tường để lại một cái cửa sổ. Có những người có ham
mê kỳ quái, thích vào lúc mây mưa rình coi và bị rình coi, đây là chỗ đặc
sắc nhất của Noãn Hương Các, hai gian phòng này được Lưu Kỳ ý bảo đều
bố trí thành phòng tân hôn.
“Xuân Dạ một khắc giá thiên kim.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2543099/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.