Mạc Ly tuy chọn từ còn tính ôn hòa, nhưng trên mặt biểu tình lại không tốt,
Xa Gia lão tổ cũng thu cười, gật đầu nói: “Nếu thật là chúng ta làm ra
chuyện, ta nhất định tự tay áp nó đến, mặc cho quốc sư xử trí.”
Xa Gia lão tổ nói xong liền hóa thành một đạo hắc khí đi rồi.
“Quốc sư, thế này là để nó đi rồi? Nó khẳng định sẽ bao che người trong
nhà nha!”“Lo lắng cái gì, hòa thượng chạy được miếu đứng yên.” Mạc Ly nói, duỗi
tay gọi mã phu, đỡ
tiểu tức phụ lên xe ngựa. Mã phu còn đang buồn bực, sao lại thiếu một
người rồi? Vừa mới công tử hắc y kia đi đâu vậy? Sao hắn chỉ ngáp một cái
đã không thấy tăm hơi? Mã phu nhưng thật ra không nghĩ nhiều về những
chuyện khác, chỉ cho rằng người nọ đi trước.
“Hẳn cũng đúng.” Lưu Kỳ ôm Kim Triều cũng lên xe ngựa, đoàn người trở
về khách điếm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Mạc Ly từ trong phòng đi ra, liền thấy Xa Gia lão
tổ hóa thành thân người ngồi ở đại đường dưới lầu.
Mạc Ly không vội đi gặp nó, gọi tiểu nhị tới đưa nước ấm, cùng tiểu tức
phụ rửa mặt xong, gọi đồ ăn cho tiểu tức phụ, mới xuống lầu.
“Phu nhân không dùng cơm cùng sao?” Xa Gia lão tổ vừa hỏi, vừa rót ly trà
cho hắn.
“Nhuyễn Nhuyễn mang nón màn che, không thuận tiện dùng cơm trước mặt
người khác. Điều tra ra sao? Chính là đồ tôn ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542727/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.