Tiểu nha hoàn sóng mắt lưu chuyển, xấu hổ ngượng ngùng mà nhìn hắn
một cái, nhẹ nhàng gật gật đầu.
“Vậy còn thất thần làm gì, còn không xuống nước hầu hạ gia.”
“Vâng.” Tiểu nha hoàn nói, cởi xiêm y xuống nước, đang cầm khăn định
chà lưng cho Lưu Kỳ, bị Lưu Kỳ đột nhiên ôm chặt lấy.
“Quốc công gia ngài đây là làm chi?” Tiểu nha hoàn dục cự còn nghênh, lạt
mềm buộc chặt nói.
“Đây còn không phải là tiểu tao hóa nàng muốn sao.” Lưu Kỳ nói, vuốt ve
một đôi ngực sữa, há mồm cắn lên một đóa hồng mai.
“Giang Nam tổng tư thật đúng là giàu có, một tiểu nha hoàn hầu hạ tắm rửa
cũng có thể dùng phấn thơm Phù dung Ấn nguyệt.” Lưu Kỳ vừa nói, vừa ở
trên người nàng ta lưu lại từng dấu vết rõ ràng.
“Quốc công gia còn có nghiên cứu cái này sao?” Nữ nhân cười khẽ.
“Hẳn là, nhưng đây đều là mùi bạc, mùi bạc trên người nàng có thể còn
nặng hơn nhiều mùi bạc ở đê đập bên ngoài kia.”
Nữ nhân thu cười, hỏi: “Quốc công gia đây là có ý tứ gì?”
“Còn có thể có ý tứ gì, gia nhắc nhở nàng tìm cách đó, Trịnh Hưng An sắp
sửa không xong rồi, gia lần này tới chính là để tra chuyện bạc sửa đê đập
mấy năm nay. Chỉ cần gia ra lệnh một tiếng, 800 ám vệ của gia ẩn nấp ở
trong thành sẽ vọt vào phủ Tổng Tư các ngươi, bắt lấy mọi người.”
Lưu Kỳ nói, nâng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2542723/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.