Nguyên Khang năm thứ 22, hoàng đế băng hà, Thái Tử kế vị ngai vàng, đổi quốc hiệu là Tuyên Đức.
Trong cung lúc bấy giờ, những cánh hoa quế màu vàng nở rộ nhẹ nhàng rơi lả tả, bay vào khoảng không yên tĩnh mà u ám, mang theo mùi hương nhàn nhạt.
Quách Bình công chúa - Thượng Quan Yên Uyển, mang lên mình bộ áo bào màu trắng, quỳ gối trước long sàng, kêu la đến khàn cả giọng,“Phụ hoàng”. Cuối cùng, vẫn không thể gọi những vinh sủng trong quá khứ trở về.
Năm đó, hoàng đế Tuyên Đức lên ngôi được hơn ba tháng, thì lâm bệnh nặng, Cảnh Vương được lệnh thay mặt trông coi việc nước, được độ một tháng sau, Cảnh Vương thế mà lại chết bất đắc kỳ tử.
Quách Bình công chúa thì bị nhốt vào một căn chòi hoang tàn đổ nát. Cả người bần hàn, cửa nát nhà tan, còn chịu cảnh bị người đời chế giễu.
“Thượng Quan Yên Uyển, ngươi của trước kia không phải là một kẻ cao cao tại thượng sao? Thậm chí còn chưa bao giờ liếc mắt nhìn đến ta, ngươi của hiện tại thì sao nào?
Bây giờ bản thân ngươi cũng chỉ có thể ở trong cái chòi rách rưới đầy cỏ dại này. Có biết vì sao mà đứa con trong bụng ngươi cũng chẳng thể giữ lại được không? Không phải cơ thể ngươi yếu ớt.
Còn nhớ rõ chén thuốc bổ ngươi đã uống lúc trước chứ? Đích thân Yến ca ca đem đến cho ngươi dùng đấy. Ta nói cho ngươi biết, đó chẳng phải thuốc dưỡng thai đâu, mà là thuốc phá thai. Chính là âm mưu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-cong-chua-lai-di-gap-quy-roi/2891732/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.