Đông Âm nhất thời nghẹn lời, nhưng vẫn còn kiên trì nói, "Ta, ta, ta đó là trước kia chưa từng thấy qua, nên trong lòng vẫn nghĩ hẳn là rất thú vị.
Nhưng hôm nay đến nơi hoang vu hẻo lánh này, xung quanh lại âm trầm khủng bố, thân thể liền không nghe lời nữa.
Nhân gia dù sao cũng là lần đầu tiên, nên cũng không có cách nào nha.
Bất quá không sao, tin tưởng về sau đi lại nhiều lần, tự nhiên liền quen thuộc, vậy thì sẽ không còn sợ nữa."
Ánh mắt Thu Khinh trộm liếc nhìn Thượng Quan Yên Uyển, thấy sắc mặt nàng trầm tĩnh, không chút dao động nào, bước chân lại càng trầm ổn, giống như chỉ đang tản bộ ở ngự hoa viên.
Trong lòng không khỏi sinh ra chút bội phục, công chúa thực sự đã thay đổi.
Nếu là trước kia, có đánh chết nàng ta cũng không tin, công chúa sẽ ở nơi không khí âm trầm này mà bình thản bước đi.
“A a a! A a a”
Thu Khinh nhìn Thượng Quan Yên Uyển đến xuất thần, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng thét chói tai, làm cho chim chóc trong rừng đều bay lên hết.
Trong khoảng thời gian ngắn, gió núi ngừng thổi, chim kêu hỗn loạn, tiếng thét chói tai.
“rào rào” xung quanh bỗng nhiên xuất hiện thêm nhiều hắc y nhân.
“Công Chúa, người không sao chứ”
“Công chúa, đã xảy ra chuyện gì”
“Công chúa, người có sao không?.”
“Công Chúa..”
Tiếng thét chói tai đột nhiên im bặt, mấy hắc y nhân đem ba người Thượng Quan Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-cong-chua-lai-di-gap-quy-roi/2891629/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.