Trong ấn tượng của Vân Y Phỉ, Thượng Quan Yên Uyển không giống những người khác, kiếp trước tuy không sợ hắn, nhưng ở trước mặt hắn vẫn như cũ, chỉ một vẻ mặt nghiêm túc.
Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, nàng đến gần ôm hắn, thân cận với hắn. Càng không dám nghĩ tới, nàng ghé vào tai hắn nói ra những lời âu yếm, đường mật.
Chưa bao giờ hắn vui sướng như bây giờ, thầm nghĩ bản thân đã đưa ra một quyết định sáng suốt.
Giảm thọ mười năm, nghịch thiên cải mệnh, đổi lấy nàng tươi cười như hoa, đổi lấy nụ cười ngọt ngào, kiều diễm, cũng đáng giá, cả đời này tuyệt không hối hận.
Đôi tay Vân Y Phỉ vòng qua eo nàng, đỡ lấy thân thể mềm mại, chóp mũi khẽ ngửi hương thơm nhàn nhạt quen thuộc, cảm thấy tâm trạng tốt lên không ít.
“Uyển Uyển, mấy ngày nữa ta sẽ vào cung diện kiến hoàng thượng, ta muốn nói với ngài ấy về chuyện của hai chúng ta.
Ta không muốn bỏ lỡ muội thêm một lần nào nữa, ta sẽ không để chính mình phải hối hận suốt quãng đời còn lại, càng không muốn phải sống đơn độc như bị dày vò.
Ta muốn cưới muội về càng sớm càng tốt, mang theo bên người, mỗi ngày mở mắt đều nhìn thấy muội, mỗi đêm nhắm mắt liền thành thật nói yêu muội."
Thượng Quan Yên Uyển hơi sửng sốt, sau liền dùng sức gật đầu, "Vậy cũng được, như vậy sẽ khiến phụ thân muội vui vẻ a. Nhưng trước đó, muội còn có chút việc cần xử lý."
Hai người đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-cong-chua-lai-di-gap-quy-roi/2891607/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.