Dù bận nhưng Thượng Quan Yên Uyển vẫn ung dung nhìn Thượng Quan Yên Phi, chợt nở một nụ cười quỷ dị, hoàng muội tốt của ta, ngươi quả thật không làm ta thất vọng!
Trần Tú Oánh nhìn tình thế đột nhiên đảo ngược, đáy mắt lóe lên tia sáng, làm ra một bộ dáng vui vẻ xem kịch, ngo ngoe rục rịch.
Các tiểu thư ở hàng phía sau cảm giác trái tim có chút không thể chịu nổi, trong lòng nhịn không được chửi thầm, hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy?
Chẳng qua là tới thưởng hoa, hiến dâng tài nghệ, thuận tiện ứng tuyển vị trí trắc phi, kết quả hoa thì chưa nở, tài nghệ cũng chưa dâng lên, vị trí trắc phi càng đừng nói đến, giờ lại còn phải chứng kiến cảnh các công chúa hoàng thất tranh giành đấu đá lẫn nhau!
Cả đám tiểu thư danh gia vọng tộc co đầu rụt cổ, môi đỏ khẽ mở, lấy tay che đôi mắt lại, hận không thể móc mắt ra, nhìn màn kịch tính trước mắt, không biết còn có thể sống sót ra khỏi đây được hay không.
Các nàng hiểu rõ, càng xem càng nghe nhiều, biết càng nhiều thì càng nguy hiểm, nhưng vẫn không nhịn được lén lút nhìn trộm mấy lần qua khe hở bàn tay.
Thượng Quan Yên Ninh quỳ rạp trên mặt đất, khóe miệng có tơ máu chảy ra, hai tay giấu trong ống áo nắm chặt, thân thể hơi run lên.
Nàng ta vốn lẳng lặng ngồi yên chỗ đó, nghe Thượng Quan Yên Uyển chất vấn Thượng Quan Yên Phi, trong lòng không chút gợn sóng, chỉ hơi cúi đầu, che giấu nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-cong-chua-lai-di-gap-quy-roi/2891510/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.