Edited by Cigar.
““Cuối thời” màn thứ ba, cảnh 12, lần quay thứ nhất, bắt đầu.”
Tiếng clapper board vang lên cái bốp, Mặc Lý đã chuẩn bị tư thế xong xuôi hết nhảy mạnh về phía trước, dây thép buộc trên lưng cũng đồng thời phát lực, kéo cậu bay lên không trung.
Tiếng gió vù vù thổi lướt qua gương mặt, y phục phiêu dật theo gió bay lên. Thanh niên sở hữu thân hình thon dài một tay cầm kiếm, ở giữa không trung mềm dẻo lộn vài vòng, trường kiếm trong tay không ngừng vung ra, giống như cùng một thứ gì đó nhìn không thấy thi triển vô số chiêu thức, hai chân đạp vào bức tường màu xanh biếc mượn lực phi lên, nhẹ nhàng dừng ở mười thước bên ngoài bối cảnh vách núi.
“Cut. Tốt, diễn rất tốt.” Đạo diễn Phương liên tục gật đầu tỏ sự hài lòng.
Mặc Lý làm được tất cả yêu cầu ông đề ra, cảnh đánh võ này vô luận là độ mạnh yếu, mỹ cảm, phiêu dật, chu toàn, không cần chèn hiệu ứng cũng đã đạt được hiệu quả thị giác cấp bậc cao nhất, điều này làm cho đạo diễn Phương rất là vừa lòng.
Trên thực tế, hai nam diễn viên lần này tuyển được ông đều khá vừa lòng, ban đầu còn sợ là tiểu thịt tươi yếu ớt không chịu được đau khổ, không nghĩ tới hai người không chỉ diễn thoại không tồi, ngay cả cảnh đánh võ cũng hoàn toàn đạt tới tiêu chuẩn về mỹ cảm và lực đạo của ông. Tuy rằng có người đóng thế, nhưng là đóng thế dù sao cũng không quay đẹp được như chính chủ, hơn nữa nói thật ngoại hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-thien-huong/1312093/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.