Edited by Cigar.
Yến Thâm lái xe chở Mặc Lý đi vào một tòa kiến trúc thanh tĩnh bí ẩn. Nơi này nhìn từ bên ngoài cũng không cảm thấy có gì hoành tráng, chỉ là một đình viện cũng không tính là rộng lớn, được tường đỏ bao quanh có chút cổ kính, song nơi nơi chốn chốn đều toát ra khí tức cao lãnh khó gần.
Người bước ra tiếp đãi khách tới trông cũng không giống như nhân viên phục vụ, đối phương dẫn bọn họ vào sân, đi thẳng một đường, cảnh tượng bên trong là xa xỉ hoàn toàn bất đồng, nơi chốn xa hoa, tựa chốn bồng lai.
Mặc Lý đi theo sau Yến Thâm, có chút rụt rè.
Làm phép so sánh đối lập, Yến Lẫm nhà cậu thật sự là một đứa trẻ ngoan và dễ gần.
Yến Thâm liếc cậu một cái, biểu cảm có chút khinh thường.
Thẳng đến khi cả hai bước vào một gian phòng trang hoàng thập phần tao nhã và khác biệt, Mặc Lý có chút câu nệ ngồi xuống đối diện Yến Thâm. Yến Thâm thấp giọng cùng người phục vụ nói vài câu, người phục vụ đưa bọn họ vào thấp giọng đáp lời, thời điểm rời đi còn không quên khép cửa phòng.
Trong không gian phong bế cũng chỉ còn lại cậu và Yến Thâm.
Không giống như suy nghĩ của cậu là đối phương sẽ lập tức khởi binh vấn tội, Yến Thâm chỉ trầm mặc đánh giá cậu, sau đó lại tự mình rót một tách trà chậm rãi nhấp vài ngụm, làm Mặc Lý càng cảm thấy không được tự nhiên.
“Là rất được.” Sau một lúc lâu, Yến Thâm đưa ra lời bình.
Đây có lẽ là lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-thien-huong/1312067/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.