Edited by Cigar.
Yến Lẫm mang theo cơ thể mỏi mệt về đến nhà, mới vừa mở cửa ra, một thân ảnh thon dài đã lấy phương thức sét đánh không kịp bịt tai bổ nhào vào trong lồng ngực hắn, sau đó thuần thục vắt vẻo trên người hắn.
“Hu hu hu, oa oa oa.” Mặc đại mỹ nhân tuy rằng khóc lóc hệt như sét đánh ầm ĩ nhưng lại không hề “đổ mưa”, song nhìn qua trông thương tâm cực kì, cả kinh đến mức Yến Lẫm vội vàng ném áo khoác và cặp đựng văn bản xuống, áp mỹ nhân vào tường hung hăng hôn một phen.
Mặc Lý che lại đôi môi bị hôn đến mức đỏ bừng, vẻ mặt lên án.
“Em đang thương tâm mà, sao anh lại có thể cầm thú như vậy.”
Yến Lẫm bày ra dáng vẻ khá là bad boy, nới lỏng cà vạt đi đến giữa phòng khách, tựa như đại gia ngả người lên sofa.
“Khát quá, rót cho anh ly nước đi A Ly.” Tựa như một đại kim chủ chân chính.
Mặc Lý mặc một bộ Đường trang cao lãnh, dưới chân xỏ đôi dép bông không tương xứng với bộ đồ hùng hổ đi rót một ly nước, lại hùng hổ trở về, ngồi xuống bên cạnh Yến Lẫm, làm trò trước mặt Yến Lẫm uống một hơi cạn sạch.
“A, thoải mái.”
Mặc Lý ở dưới ánh mắt bất mãn của Yến Lẫm bỏ ly nước lọc xuống, ôm lấy gối hồ ly A Ly của mình, e hèm lấy lại giọng, bắt đầu ngân nga mấy điệu khúc dân gian diễn tả phong hoa tuyết nguyệt.
“Tay cầm đàn cổ bắt đầu gảy, tương tư tình lang của ta lại khó mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-thien-huong/1312058/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.