Edited by Cigar.
Ngày hai mươi tháng Chạp, cũng là ngày cử hành Phong tương.
Tối hôm qua tuyết lớn rơi suốt một đêm, sáng sớm hôm nay vẫn còn có vài bông tuyết rơi lả tả, không có dấu hiệu gì là ngừng lại.
Tuyết lớn cũng không thể ngăn trở sự nhiệt tình của mọi người, tương phản, người nhà nông có câu “tuyết lành báo trước năm được mùa”, tuyết như vậy chuẩn xác tượng trưng cho sự thịnh vượng của năm sau, càng nên vui mừng.
Trời vừa hửng sáng, Mặc Lý đã mặc bộ Đường trang màu xanh nhạt mà Mặc lão bầu gánh đã chuẩn bị riêng cho cậu, hoa văn đơn giản nhưng không kém phần trang trọng, kích cỡ rộng rãi, trầm ổn đại khí, một chuỗi dây trang sức bằng vàng từ túi áo trước ngực kéo dài tới cổ áo. Mặc Lý không biết đây là kiểu thiết kế gì, nhưng nhìn rất đẹp.
Cậu chiếu gương sửa sang lại quần áo, mỉm cười, khuynh quốc khuynh thành.
“Tiểu Xuân, đợi lát nữa nhiều người thì quay video, để anh đăng lên mạng tuyên truyền cho gánh hát chúng ta.” Mặc Lý thông qua gương nói với tiểu Xuân ở phía sau.
Tiểu Xuân cao giọng thưa vâng, camera trong tay đã chuẩn bị sẵn sàng.
Mỗi một lần Mặc Lý trở về, đều là thời điểm nhân khí của gánh hát Mặc gia thịnh nhất, tiểu Xuân rất bái phục nhị sư ca của nó.
Cậu chẳng những thu hút các cô gái trẻ khiến họ sùng bái, còn nhận được sự yêu thích của các cô bác lớn tuổi. Xét về điểm này, đại sư ca đang hot so ra cũng còn kém.
Tiểu Xuân là cháu ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-thien-huong/1312039/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.