Edited by Cigar.
Lý Thiếu Thiên đi rồi, nhưng vở diễn mỗi chiều thứ Sáu không có bị hủy bỏ.
Không lo đến chuyện thiếu diễn viên, trong kịch bản có rất nhiều đoạn không có phần diễn của hắn, một mình Mặc Lý cũng có thể chống đỡ tiếp.
Người xem vẫn phải có, vẫn như cũ là một ít cô gái. Mặc bầu gánh cảm thấy thật buồn bực, luôn kiếm tiền từ tiền tiêu vặt của mấy đứa bé gái, ông cảm thấy khuôn mặt già nua của ông cũng phải đỏ lên, nhưng là bọn nhỏ tự nguyện xem, tự nguyện bỏ tiền mua vé, tình huống kinh tế của gánh hát Mặc gia hiện tại cũng không có thích hợp để ông lo đến chuyện nên hay không nên kiếm tiền từ mấy đứa nhỏ này. Trên thực tế, gánh hát Mặc gia hiện tại cơ hồ phải dựa vào số tiền vé từ mấy đứa bé này để duy trì.
Mặc Lý hiện tại mỗi tuần sẽ diễn ba buổi, thu nhập từ ba buổi diễn này thế nhưng có thể chống đỡ được kinh tế của cả gánh hát, còn có thể tiết kiệm được một khoản. Ngoại trừ vở diễn của Mặc Lý, tất cả những tiết mục khác đều bị lỗ vốn, vé bán ra còn không đủ để chi cho tiền nước trà và phí điện nước của một vở tuồng.
Mặc bầu gánh hổ thẹn lấy tiền tiêu vặt của mấy đứa bé gái để duy trì hoạt động của gánh hát. Ông còn không biết những người này có tiềm lực khủng bố cỡ nào, giới giải trí vài năm sau hoàn toàn là dựa vào bọn họ khởi động nửa giang sơn.
Buổi chiều thứ sáu, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-thien-huong/1311982/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.