Hầu Mạc Tín thấp giọng hỏi:
- Ngươi có biện pháp gì?
- Lần này Tiết Thanh Sơn muốn đi truyền tin, chính là một cơ hội.
Tần Vũ cười ha hả:
- Tiết Thanh sơn này đi, sẽ không mang theo nhiều người, nhiều nhất chỉ cho hai người đi theo thôi.
Đôi mắt dưới tấm mặt nạ của Hầu Mạc Tín chuyển động, khẽ cười hỏi:
- Ngươi nói là giữa đường sẽ chặn giết Tiết Thanh Sơn?
- Quả nhiên là cơ trí vô cùng.
Tần Vũ thấp giọng.
- Phải không?
Hầu Mạc Tín lập tức lắc đầu nói:
- Không phải không giết được Tiết Thanh Sơn, chẳng qua là có giết hắn, cũng không có tác dụng gì. Tiết Thanh Sơn không thể đi đàm phán, đến lúc đó Lâm Đại Nhi có thể sẽ phái người khác đi, thậm chí chính nàng ta sẽ đích thân đi, căn bản không thể ngăn cản lần đàm phán này với Kiều Minh Đường.
- Nói sai rồi.
Tần Vũ lắc đầu:
- Giết Tiết Thanh Sơn, không phải vì ngăn cản đàm phán, mà là khiến Lâm Đại Nhi từ bỏ ý định đàm phán.
Dừng một chút, ghé sát vào nói tiếp:
- Trong tay Đạo Sứ còn một số người của Đạo Môn, bảo họ cải trang thành người quan phủ, nhân cơ hội chặn giết Tiết Thanh Sơn, về sau chúng ta bố trí hư trận, khiến Lâm Đại Nhi tưởng Kiều Minh Đường phái người thủ tiêu, kể từ đó, Lâm Đại Nhi sẽ bỏ ý định đàm phán với Kiều Minh Đường. Chỉ cần không thể đàm phán, thì Lâm Sùng Cốc và Lỗ Thiên Hữu sẽ không thể trở về.
Hầu Mạc Tín hơi trầm ngâm:
- Ngươi quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/61366/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.