Nhị Hổ lấy một địch ba, tuy rằng chém bị thương một tên giặc cướp, nhưng gã cũng bị giặc cướp chém hai đao, trong đó một đao sau lưng thương thế khá nặng, máu tươi tràn ra, chẳng qua người này thực sự dũng mãnh, một cây đao cũng vung mạnh mẽ sinh phong, người đang ở hiểm cảnh mà không loạn, vừa thấy liền biết là hạng người trải qua chiến trận đã lâu.
Hai bên kịch chiến say sưa, chợt nghe bên mép thuyền truyền đến động tĩnh, lập tức liền nghe được đầu thuyền kia truyền đến tiếng kinh hô:
- Không tốt, giặc cướp lên tuyền, người mau tới… A… !
Sau một tiếng hét thảm, liền không có âm thanh, nhưng đuôi thuyền rõ ràng truyền đến tiếng động hỗn loạn.
Vệ Thiên Thanh bổ liền vài đao, mở ra một lỗ hổng, tới gần Nhị Hổ, lạnh lùng nói:
- Nhị Hổ, giặc cướp lên thuyền, ngươi đi vào khoang thuyền, cùng Hắc Tử bảo vệ phu nhân, nơi này giao cho ta!
Khi nói chuyện, gã lại liên tục vung đao, vót ngang chém dọc, muốn độc chiến đàn phỉ.
Sở Hoan ngồi xổm bên người chèo thuyền cụt tay, vẫn không có bất cứ động tác gì, chỉ thờ ơ lạnh nhạt. Hắn nhìn xem rõ ràng, đám thổ phỉ này cũng không phải đám ô hợp bình thường, một đám đao pháp đều rất tốt, cũng may mắn Vệ Thiên Thanh người này võ nghệ cao cường, nếu công phu của gã yếu hơn một chút, sớm đã bị đám giặc cướp này bắt lại.
Chỉ có điều giặc cướp lấy nhiều đánh ít, lại thủy chung không thể bắt Vệ Thiên Thanh, thậm chí có hai người bị Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/61359/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.