Xe ngựa trước tiên chạy đến chỗ ở của Lý phu tử. Đó là một gian phòng khá đơn sơ.
Nói cũng lạ, Lý phu tử xuất thân là thư sinh, vốn rất có địa vị ở xã hội này, nhưng Sở Hoan nhớ cậu mình chưa từng thành gia thất, vẫn sống một mình cho đến nay.
Đó là điểm mà Sở Hoan không thể hiểu. Lấy thân phận của Lý phu tử, thời trẻ muốn nạp thê tử không phải là việc khó. Nhưng Lý phu tử cả đời không hề có ý niệm lấy vợ.
Sở Hoan không rõ nguyên do, nhưng cũng biết không nên hỏi nhiều, biết Lý phu tử nếu không nạp thê, tất có nỗi khổ riêng, mình không nên chạm vào điều đó.
Sở Hoan đem hai vò rượu Trúc Thanh và nước hoa quả vào gian phòng đơn sơ của Lý phu tử, biết chừng đó rượu cũng đủ để lão nhân gia túy lúy, mấy món điểm tâm thượng đẳng thì đưa cho Hàn Uyên. Hàn Uyên khách khứ chối từ đôi câu, nhưng rồi cũng phải nhận.
Trước khi chia tay, Lý phu tử nhét hai lạng bạc vào tay Sở Hoan, nhưng Sở Hoan cự tuyệt, lên xe ngựa. Lý phu tử bất đắc dĩ đành nói vài câu xã giao với Hàn Uyên. Xe ngựa lúc này mới rời khỏi, thẳng hướng về phía Tây thành Thanh Liễu.
Thành Thanh Liễu quy mô tuy tằng không thể so với Vân Sơn thành nhưng tuyệt đối cũng không nhỏ, xe ngựa đi khá lâu. Sở Hoan cũng đoán Hòa Thịnh Tuyền tám chín phần là đặt ở Tây thành.
Hàn Uyên ngồi bên trong xe ngựa, thích thú quan sát Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3202548/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.