Viên quản sự bị đánh vỡ đầu, đau đớn ra mặt, lập tức tận sâu trong đôi mắt hiện ra vả oán hận. Gã là dạng tiểu nhân, trở tráo lật lọng còn hơn cả lật sách, lập tức ngoác miệng mắng:
- Họ Lương, ngươi đánh người?
Lương phường chủ hung tợn nói:
- Chính là ta đánh ngươi!
Gã lúc này lửa giận quên cả thể diện, thậm chí, quên cả Tô Lâm Lang đang ở bên cạnh, đưa tay ra định cầm cái bát trên bàn lên.
Lâm Lang giận tái mặt, lạnh lùng nói:
- Dừng tay, tửu phường này có phải là nơi để các ngươi giương oai?
Lương phường chủ kinh giác, vội vàng rút tay về, mặt tái nhợt, miễn cưỡng nói:
- Đại đông gia, người này… nói xằng bậy, ngài vạn lần không nên tin hắn.
Viên quản sự cười lạnh:
- Đại đông gia, ta có chứng cớ.
- Chứng cớ?
- Đại đông gia, hôm nay khai diếu, Lương phường chủ rắp tâm hại người.
Viên quản sự nói
- Hắn…
Lương phường chủ lạnh lùng nói:
- Cút, Hòa Thịnh Tuyền không chấp nhận loại người như người, cút mau, còn nói xằng nói bậy, lão tử…
Gã lúc này giống như con gấu bị chọc giận, vô cùng hoang dã, thô lỗ không chịu nổi.
Lâm Lang lãnh đạm:
- Hắn muốn nói, thì cứ để hắn nói hết đi, có phải nói hươu nói vượn hay không, ta khắc biết.
Viên quản sự lau vết máu trên trán, oán hận nói:
- Đại đông gia, hắn… hắn trộm rượu. Hắn ép ta phải làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3202512/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.