Vệ Thiên Thanh cười ha hả:
- Không sai. Ngựa Quan Trung không đáng để nhắc tới.
Gã nói:
- Lần trước cướp được ngựa, là ngựa từ đạo Liêu Đông, ha hả, ngược lại, càng dễ dàng tìm ra manh mối. Tây Sơn đạo của chúng ta gần Quan Tây nhất, ngựa nhiều nhất là địa khu Tây Bắc Quan Tây. Ngựa Liêu Đông ở bên cạnh không nhiều, Thần Y vệ rất nhanh liền dò ra, con ngựa này xuất từ tay một gã buôn ngựa họ Hồ.
Sở Hoan nhíu mày:
- Đó là ngựa buôn lậu, muốn từ Liêu Đông mua ngựa buôn bán cũng nên đăng ký danh sách. Cho dù hắn không đăng ký, nhưng trạm kiểm soát ven đường cũng có thể kiểm tra đối chiếu sự thật chứ?
Vệ Thiên Thanh thở dài:
- Họ Hồ này không phải là một người buôn lậu ngựa bình thường. Hắn ở trong triều có người thân, nên kinh doanh rất lớn. Mua ngựa bán ngựa, ngựa vào ngựa ra đều phải đăng báo với Điển Mã phòng. Dù là bán ra một con cũng nhất định phải nộp thuế. Đại đa số các tay buôn ngựa đều không dám giấu diếm, nhưng gã họ Hồ này ỷ thế trong triều có người, nên hằng năm đều giấu diếm số lượng ngựa và nơi xuất. Hắn ở Liêu Đông có mậu dịch, mua bán ngựa Liêu Đông với giá cả thích hợp. Nhưng ở Quan Trung của chún ta, ngựa Liêu Đông giá cả rất cao, lợi nhuận rất lớn, hơn nữa giấu diếm người báo tin thuế, cũng trốn được khá nhiều bạc. Hắn ở kinh thành có mã bài bán sỉ của Hộ bộ, có mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3202346/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.