Ngọc Hồng Trang buông xúc xắc, cánh tay ngọc dãn nhẹ, đổ lên trước mặt Sở Hoan, trên mặt nàng mang theo nụ cười quyến rũ, nhưng trong đôi mắt lại tràn đầy tự tin. Sở Hoan liếc cánh tay ngọc của nàng, da thịt trên cánh tay ngọc trắng nõn, bõng loáng giống như sữa, không cần sờ, chỉ cần dùng mắt nhìn, đã biết da thịt của nàng chắc chắn bóng loáng giống như sa tanh tốt nhất.
Sở Hoan mỉm cười mở ra, không ngời dự đoán, bên trong vẫn là ba điểm sáu.
Ngọc Hồng Trang tay chống má thơm, chớp ánh mắt mê người, phong tình vạn chủng cười nói:
- Chẳng lẽ Sở công tử sợ một nữ nhân như ta phải không?
Sở Hoan cũng không nói, vẫn lắc cốc không rời mặt bàn, lay động lên, rất nhanh, hắn liền dừng tay, đẩy cốc trở về, Ngọc Hồng Trang mở ra vừa thấy, đúng là le lưỡi như dự đoán.
Lưỡi nhỏ đinh hương của nàng giống như lưỡi rắn, vô cùng linh hoạt, thở dài:
- Xem ra chúng ta còn phải tiếp tục.
Không hề nghi ngờ, Sở Hoan vẫn lắc ra ba điểm sáu như cũ.
Sở Hoan cười nói:
- Một bộ xúc xắc hơi phiền toái, không bằng lại lấy một bộ tới!
Hoàng Như Hổ vỗ tay, lập tức có người đưa bộ lắc mới vào, Sở Hoan nhận lấy, dùng tay cẩn thận thả ba viên xúc xắc vào lòng bàn tay, nắm chặt lại, dường như đang cảm thụ cái gì, sau đó bỏ xúc xắc vào cốc, cười nói:
- Đây là một bộ xúc xắc tốt.
Hai người ngồi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3202258/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.