Rừng trúc xào xạc.
Nơi này không phải là nơi mà lúc trước sứ đoàn bị tập kích. Nó ở cách rừng trúc chừng vài chục dặm. Nhưng cũng là một không gian u tịnh ngăn cách với bên ngoài ồn ã bởi một khu rừng trúc xanh tốt có vài phần siêu phàm thoát tục.
Đám phỉ sau một đêm tổn thất thê thảm và nghiêm trọng tử thương vô số. Thân lão đại thật vất vả mới giữ được tính mạng, Bên người cũng chỉ còn lại bảy tám lâu la của Thanh Hà đường. Thủy lão đại cũng ở bên cạnh lão, đang nhớ tới tình cảnh Thân lão đại cao lớn cường hãn mà thê thảm như thế trong lòng cũng phát lạnh.
Gã một đường chạy trốn trối chết, bỏ mặc thuộc hạ mà cũng phải hừng đông mới đến chỗ này. Người kiệt sức, ngựa hết hơi. Thân lão đại xoay người xuống ngựa ngẩng đầu nhìn rừng trúc rậm rạp trước mặt, tuy rằng đã mỏi mệt nhưng trong con mắt vẫn hiện ra ánh nhìn kỳ dị. Lão xoay người xuống ngựa, sửa sang quần áo, thậm chí vuốt lại mái tóc, lúc này mới hướng sang lâu la bên cạnh nói:
- Các ngươi chờ ở đây.
Thủy lão đại hỏi:
- Thân lão đại, ngươi muốn đi đâu?
Thân lão đại cau mày:
- Thủy đương gia, các ngươi cứ chờ ta ở đây, ta đi một chút sẽ trở lại.
Thủy lão đại đã xoay người xuống ngựa nói:
- Các huynh đệ lần này tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, Thanh Hà đường ta tổn thất thật lớn, đều là do ngươi tụ họp lại. Chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3201732/chuong-458-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.