- Ngươi nói hắn là đàn ông, nhưng hắn lại sợ chết.
Mã Tú Liên nói:
- Hắn hiểu rõ trong lòng, trừ khi ngươi cực kỳ nắm chắc, nếu không tuyệt đối sẽ không bắn tên, chỉ cần ngươi xuất trận, hắn tuyệt đối không lo lắng tính mạng. Ngoài ra, ngươi chủ động vứt bỏ trận đấu, Khâu gia thua cướp tiêu, nhưng người ngoài sẽ không nói là cha ngươi vô năng, chỉ nói ngươi trọng tình trọng nghĩa, cho dù có người cảm giác được Khâu gia các ngươi không được, cũng chỉ nói ngươi không đủ gan dạ sáng suốt, thanh danh cho ngươi sẽ không chút hao tổn.
Nàng cắn môi, chậm rãi nói:
- Quan trọng nhất là, cha ta đề xuất cướp tiêu, từ đầu cha ngươi đã chuẩn bị thua… !
- Cha ta chuẩn bị thua ?
Trong mắt Khâu Minh Đạo lộ ra vẻ tức giận :
- Tú Liên, cả đời cha ta, tranh cường háo thắng, làm việc đều cố gắng giành thắng lợi, nàng nói cha ta như vậy, có phải hơi quá đáng hay không ?
- Đại khái ngươi có thể đến hỏi hắn.
Mã Tú Liên ôn hòa nói :
- Chỉ có thua, lạc đà khách Mã gia chúng ta mới cùng tiến vào sa mạc. Trong lòng cha ngươi, có lẽ đã nghĩ ngợi để lạc đà khách Mã gia chúng ta tiến vào sa mạc !
Khâu Minh Đạo tức giận đứng dậy, lời Mã Tú Liên nói, gã nghe vô cùng chói tai.
Trong lòng gã, Khâu Anh Hào là một anh hùng hảo hán hào khí ngất trời, Khâu Minh Đạo hết sức kính trọng thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3201659/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.