Sở Hoan chăm chú nhìn Mị Nương, khiến Mị Nương đỏ mặt lên, một lúc sau, mới quay đầu ngửa mặt, nhắm mắt lại.
Hắn làm sao không muốn rời xa cảnh sống chém giết phân tranh, cùng một báu vật như Mị Nương chung sống? Chắc chắn sẽ vô cùng khoái hoạt. Trong lòng hắn, có lúc nghĩ đến cảnh sống đó cũng thấy hưng phấn, nhưng cảm giác đó qua rất nhanh, có quá nhiều áp lực, khiến hắn không thể không lựa chọn cách im lặng.
Mị Nương cũng đã cười nói:
- Ta giỡn huynh đấy. Huynh cho rằng Mị Nương nguyện ý cùng huynh rời xa cuộc sống phồn hoa này sao? Mị Nương có thể chịu đựng được cuộc sống nghèo khổ sao? Mị Nương cũng có nhiều việc phải hoàn thành, cho dù huynh mang ta đi, ta cũng sẽ không đi theo huynh.
Nàng cười rộ lên, bộ ngực sữa rung rinh, xinh đẹp dị thường.
Chợt nghe ngoài trướng có vài tiếng bước chân vang lên, hai người ngồi dậy, thấy có mấy tên binh lính Tây Lương nhấc trướng bước vào, cởi trói cho hai người. Bọn họ còn chưa rời khỏi, đã thấy một cô gái Tây Lương mang theo một khay gỗ, đi vào trong trướng, lại có hai cô nương khác bước vào bày đồ ăn lên bàn.
Mùi thịt nai thơm phức, có thịt dê óng ánh, một chai rượu, thêm ít trái cây thảo nguyên, bày chật cả bàn.
Sở Hoan và Mị Nương nhìn nhau, hai người đều là những người thông minh, trong nháy mắt liền hiểu, chưa chắc đã là Trác Nhan Bộ hiếu khách, chỉ sợ là nhờ có Khỉ La tác động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-sac-sinh-kieu/3201592/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.